CHỒN MẬT - Trang 207

trước chẳng còn gì ngoài vệt trắng của gôn. Người vận động viên sẽ nhớ
con số trên áo; sự tâng bốc của đám bạn cũ say bí tỷ trong hội trường sau
một Trận Đấu Lớn - hay, có lẽ, sự khâm phục ít dạt dào nhưng nhiều chân
thành của các cô gái; những cô gái xinh đẹp trong chiếc váy xếp nếp và
chiếc áo nịt căng, với đôi chân nâu rám mượt mà lấp lánh trong đôi giày cổ
thấp và đôi tất ngắn trắng dày. Người vận động viên cũng sẽ hồi tưởng lại,
với sự đánh giá trung thực đôi khi đau đớn của bản thân, rằng anh ta đã
được tặng một số tiền phi pháp nào đó cho việc học hành thuần tuý trong
cửa hàng bánh kẹo của ký túc xá, hoặc ở hiệu may của trường, và rằng anh
ta được đặt giá cho những người bạn của mình dựa trên xương hàm. Anh ta
có thể nhớ lại rằng món học bổng, do một cựu sinh viên giàu có cung cấp,
đã thanh toán học phí cho anh ta, và rằng một cựu sinh viên khác đã thanh
toán các hóa đơn cho anh ta. Nhưng anh ta sẽ không quên cảm giác của các
cô gái trong chiếc váy dài dạ hội của họ, những bờ vai trắng muốt và bộ
ngực mềm mại của họ đối ngược với chiếc áo sơmi hồ bột cứng và sự bó
khít của chất vải pôpơlin của bộ vét dạ tiệc, cho dù chiếc áo sơmi là cứng
ngực và bộ vét dạ tiệc đã được cửa hàng của trường cung cấp miễn phí.
Thành công trong lĩnh vực thể thao mang lại cho chính anh; tình dục trong
giảng đường sau giờ giải lao, là cái mà không một cựu sinh viên nào có thể
mua được cho một người hùng.

Người vĩ đại của trường, giờ đây đang là một đại biểu cao cấp của Cơ

quan Lập pháp Bang, sau hai ba lần ứng cử không thành công vào quốc hội,
có lẽ đang tự an ủi nỗi đau khổ của mình bằng việc thực thi pháp luật công
minh và làm khô lỗ tai bà vợ sồ sề trước khi đi ngủ bằng hồi ức của việc có
tên trong cuốn niên giám của trường, được trúng cử chức Chủ tịch Hội sinh
viên, được viết một cột trong mục chuyện bốn phương cho tờ báo của
trường, được bầu là Người có triển vọng thành công nhất trong năm cuối,
khi ảnh của anh ta trong cuốn niên giám có kèm theo một danh mục dài
hàng chục xăngtimét thống kê những thành tích đã đạt được.

Alex Barr chẳng có những hồi ức an ủi như vậy. Mỗi khi nhớ đến trường

đại học là anh co rúm lại, và nhanh chóng xua ý nghĩ đó ra khỏi đầu.
Trường đại học đối với Alex Barr giờ đây là cái gì đó mờ ảo, may mắn đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.