CHỒN MẬT - Trang 223

CHƯƠNG

38

Ông già đang ngồi trên hiên ngôi nhà gỗ màu xám đã tróc sơn dưới bóng

cây du, chân không đi giày gác lên một cái ghế khác, thân hình phì nộn ngả
lên chiếc ghế bọc da màu nâu rách tả tơi lòi cả bông ra. Cặp kính treo
chênh vênh trên chiếc mũi khoằm. Ông có một chai whisky ngô và chiếc ly
đầy một nửa đặt cạnh ông.

“Có một ít rượu ướp lạnh trong tủ đá đấy,” ông nói. “Con hầu gái da đen

đã biến đâu không biết. Fran, thẳng đằng sau bếp. ”Em có muốn đi rót một
ít rượu cho em và Alex không?”

Fran Mayfield biến vào bếp rồi. Ông già mò mẫm đưa điếu thuốc vào

miệng, và nhìn Alex. Ông tháo kính, đặt nó lên bàn cạnh ly rượu, ho, và
chùi miệng bằng mu bàn tay. Ông đợi Fran quay lại mới cất tiếng. Cô mang
cho Alex cốc rượu nhà nấu lấy và ngồi xuống bậc thềm, thu gọn tà chiếc
váy xanh bằng vải flanen lại dưới gối.

Skipper Henry ra hiệu về phía tập giấy để trên sàn cạnh cái ghế.
“Tôi sẽ nói thẳng với cậu, ” ông nói. “Ở cậu có cái gì đó. Cậu không bị

tháo tỏng về từ ngữ như Tom Wolfe, nhưng cậu có đủ từ. Cậu có những cái
tốt hơn Tom Wolfe. Cậu có sự hành xác tự nhiên, ý thức sáng tạo. Cậu
không thể học nó được. Một số người bẩm sinh đã có nó rồi. Cậu có trí
tưởng tượng và cậu có... cậu có trực giác.”

Fran Mayfield nhìn Alex Barr, và cặp mắt đen của cô sáng lên.
“Em chẳng biết nói gì nữa ngoài lời cảm ơn, ” Alex nói mộc mạc. “Cảm

ơn, cảm ơn thầy rất nhiều.”

“Đừng cảm ơn. Nó không có nghĩa là chắc chắn cậu sẽ trở thành một

nhân tài, như kim cương còn nằm lẫn trong đất đá. Chỉ nhìn thấy nó một
hai lần trong đời. Nhưng vấn đề là ở chỗ cậu không biết gì về việc viết lách
chuyên nghiệp, và thực tế thì chẳng có ai bắt đầu ngay ở đỉnh cao. Cậu
không thể ngồi và tự gọi mình là một tiểu thuyết gia hay một nhà văn viết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.