CHỒN MẬT - Trang 298

Tại sao anh không được mong đợi điều gì ngoài những bữa tối ngày thứ hai
và Lowell Thomas? Tại sao chúng ta cứ phải sống theo lối mòn đã định sẵn
- cái lối mòn của họ?”

“Đừng có gào ầm lên thế,” Amelia nói với vẻ bình tĩnh làm người ta tức

điên. “Đó là tôi thích hợp với ba mẹ. Ba có những cuộc họp ở câu lạc bộ
vào thứ ba và thứ năm, còn mẹ có vài việc ở nhà thờ vào thứ tư và một vài
việc khác vào thứ sáu, mà em biết anh thích có ngày nghỉ cuối tuần tự do vì
thế có gì sai nếu ngày thứ hai chúng ta phải về thăm gia đình một chút?
Anh phải thừa nhận rằng họ thật tuyệt vời trong chuyện không bất thần ghé
vào cũng như không can thiệp vào cuộc sống của chúng ta và anh cũng phải
thừa nhận rằng chúng ta chẳng bao giờ đi khỏi đó mà không mang theo một
làn những thứ lấy ở vườn của bố hoặc vài bình cái gì đó lấy từ đám thùng
vại của mẹ. Đó cũng là bữa ăn mà chúng ta không phải nấu cũng như
không phải mua.”

Alex không tìm được câu trả lời, nhưng sự tức giận bám theo anh dai

dẳng đến khi anh bắt đầu bị ợ nóng thậm chí trước lúc ngồi vào cái bàn lấp
lánh và nghe những câu chuyện tẻ ngắt về các công việc ở nhà thờ, thánh
tích, những người lạc quan, rồi lại nhà thờ, kinh doanh bất động sản, kinh
doanh bảo hiểm, Hội nhà giáo và phụ huynh học sinh, xen kẽ với những
chuyện ngồi lê đôi mách của câu lạc bộ thành phố và sự chê bai người Tin
Lành trong mối liên hệ trực tiếp với những việc làm thiếu suy nghĩ của cái
gã Do Thái Rosefeld ấy
ở Nhà Trắng. Thỉnh thoảng anh lại tình nguyện
nhận việc buổi tối nếu nó rơi vào ngày thứ hai, nhưng vải thưa không che
được mắt thánh. Amelia luôn nhìn thấu lời bào chữa và hoặc là làm ầm ĩ
hoặc là khóc vì bị xúc phạm.

Một khía cạnh nặng nề đơn điệu khác còn làm Alex tức giận, mặc dù

chính anh cũng nhận ra sự vô lý trong thái độ của mình. Amelia kết thúc
công việc lúc 6 giờ tối; và Alex có nhiệm vụ, dù có lụt lội hay chết đói,
cũng phải đến đón cô ở góc phố vào lúc sáu giờ mười. Thời điểm sáu giờ
mười ấy đã in dấu vào bộ óc anh. Nó khiến anh bức bối y như bữa tối thứ
hai ở nhà bố mẹ vợ. Cho dù anh ở đâu, cho dù anh làm gì, thì đèn báo sáu
giờ mười cũng loé sáng lên, nhấp nháy, giống như cái đèn báo khó chịu trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.