CHỒN MẬT - Trang 320

“Đúng thế. Cậu có tài năng lớn, Alex, nhưng đó là cái mỏ rất mỏng

manh để cậu khai thác, và cậu không thể viết ra, thậm chí là một cuốn sách
dở. Hãy nhìn cái thứ rác rưởi mà Lewis vừa viết khi anh ta cố đuổi theo
tuổi trẻ và uống cạn cả thế giới. Chúa ơi, anh ta không có nổi một cuốn
sách - một cuốn sách thật sự - kể từ sau cuốn Arrosmith.”

Marc Mantell ngừng nói và giơ ngón tay ra hiệu cho người phục vụ.
“Chúng tôi sẽ gọi món,” ông nói rồi quay sang Alex Barr. “Cậu đang có

một số đối thủ cạnh tranh mạnh. Lớp thanh niên. Đây là thời kỳ của tác
phẩm mới. John đã viết cuốn sách quỷ quái gì đó về Sự bất diệt. Mailer có
nhiều tác phẩm lóe sáng. Wouk đoạt giải Pulitzer với Caine Mutiny.
Guthrie làm được một việc tuyệt vời trong Bầu trời rộng lớn. Có những gã
trai hỉ mũi chưa sạch sẽ sớm ăn sống nuốt tươi cô vợ xinh đẹp của cậu, vì
khi ở tuổi đã toan về già, cô ấy sẽ không còn là con người như cũ nữa, mà
chúng ta thì không muốn có sự khinh bỉ hoặc thương hại trong nhà, phải
không nào? Trong nghề này chúng ta sẽ tự giết mình thậm chí chỉ để ngăn
cản.”

“Tôi mừng là ông nói chúng ta”, Alex nói cay đắng. “Được rồi, ông chủ,

ông đã ghi được một điểm. Tôi chấp nhận. Tôi đang chết khô với Amelia,
và tôi đang cố thổi lại ngọn lửa vào đống tro tàn đang cuồn cuộn bốc lên
trong tôi. Và tôi nghĩ tôi chỉ tích lũy được thêm nhiều tro tàn hơn. Đúng.
Tôi sẽ quay về. Tôi sẽ tự đặt mình dưới yên cương của Người Đàn Bà Thép
và dành cho nó cái tốt nhất của tôi. Tôi sẽ lánh xa cuộc sống xa hoa và chấp
nhận bộ áo thầy tu một lần nữa. Tôi sẽ... ồ, mà quỷ bắt nó đi. Tôi sẽ uống
một ly martini nữa.”

Người hầu đã đứng bên cạnh họ, tay ve vẩy tờ thực đơn.
“Cậu có muốn ăn chút gì không?” Marc Mantell hỏi. “Món thit nướng

ngon lắm.”

“Không,” giọng Alex cay đắng. “Không gì cả. Đột nhiên tôi không thấy

đói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.