CHỒN MẬT - Trang 358

CHƯƠNG

57

Anh đi xuống thang máy và lắc đầu từ chối taxi. Anh sẽ đi bộ tới đại lộ

Ba; đêm nay anh cảm thấy thích đi bộ. Anh hít sâu một hơi, đút tay vào túi,
và sải bước trong bóng tối của thành phố, gót chân gõ vang trên vỉa hè. Anh
nhớ công việc, cái công việc đầy đủ và hoàn toàn của anh - chứ không phải
cái công việc chết tiệt bị chia cắt giữa việc đứng đợi điện thoại rồi bay đến
Tây Ban Nha như một con bé phát ốm vì tương tư. Chuyện đó là dành cho
những cậu bé, anh nghĩ. Chứ không phải cho đàn ông. Càng không phải
cho một nhà văn. Và bây giờ mình lại là đàn ông. Ngày mai mình sẽ gọi
cho Dinah Lawrence, có thể cô ấy sẽ được đi nghỉ cuối tuần này. Đó mới
thật đúng là một cô gái - một cô gái dễ chịu! Với Di người ta không phải
luôn luôn tỏ vẻ, và cô ấy không phải lúc nào cũng suy nghĩ bằng tuyến sinh
dục.

Vừa bước đi, anh vừa cảm thấy hơi buồn khi nghĩ đến niềm hạnh phúc

trào dâng ngăn ngủi với Barbara lại chấm dứt đột ngột, khó chịu đến thế -
rẻ tiền, anh nghĩ, mới là đúng từ. Rẻ tiền, với ly bị ném, những tiếng the
thé, những lời buộc tội, thô tục và sự cố ý của cả hai bên nhằm làm tổn
thương nhau. Nhưng đó là điều anh biết về phụ nữ; khi đã chiến đấu họ
thường chiến đấu đến cùng. Một số tấn công vào động mạch cổ, nhưng hầu
hết luôn luôn tấn công vào tinh hoàn.

“Đàn ông và đàn bà, cả hai chúng ta đều yếu trong lĩnh vực này,” anh

lẩm bẩm khi rẽ trái sang đại lộ Ba theo hướng ánh đèn đêm dễ nhận của
quán Paddy Clarke. “Thật ra mình có thể coi đây là một trải nghiệm. Một
trải nghiệm về tính lãng mạn mà mình còn thiếu. Amelia nói đúng. Và có lẽ
Barbara cũng nói đúng.”

Alex Barr nhăn mặt. Sau khi Barbara Bayne đóng sầm cánh cửa ở khách

sạn Alionso Trece, cô đã ném lại những từ đau đớn cuối cùng. “Đồ ngu, đồ
ngu,” cô nói trong khi cố mở cửa. “Anh không biết anh đã ném đi cái gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.