CHỒN MẬT - Trang 41

CHƯƠNG

7

London, tro bụi, nham nhở và đầy hố bom, mất điện và mịt mùng trong

đêm, bị bủa vây bởi sự thiếu thốn và nghèo khổ của nạn đói, nô lệ của
những hàng người và phiếu mua thực phẩm, vẫn có cái vẻ vui tươi khiêu
khích. Ở đó dường như hoàn toàn không có nỗi lo sợ, và sự can đảm không
phải là giả tạo.

Vâng, London hớn hở vào ban ngày và huyên náo vào ban đêm. Ban

ngày các công viên, Green và Hyde, đầy những người lính xa nhà làm tình
với các cô gái dưới những tờ báo. Ban đêm, trong các quầy bar, các quán
rượu công khai và các quán rượu bí mật, mái nhà là khúc khởi đầu. Bạn
bước vào bất kỳ khách sạn lớn nào, gật đầu với một cô gái, và đi khỏi đó
sau khi đã thoả mãn cho bạn hoặc cho cô ta. Cô gái ấy có thể là một nữ
công tước hoặc một con điếm.

Alex vẫn cảm thấy niềm hân hoan kỳ lạ của chiến tranh. Nước Mỹ, yên

ổn ở bên kia đại dương, không thể biết được cảm giác này. Amelia, người
anh đã bỏ lại Washington, không biết gì về bom và những trận ném bom, về
tàu ngầm và tàu đắm, về loại tình bạn và tình anh em mà chiến tranh đem
lại. Phi công Ba Lan, nhân viên RAF với bộ ria cong, lính Hải quân để râu
rậm, WAAFS, WRENS, những cô gái ATS và ATC - những cô gái Ailen,
Scotland và xứ Wales tới làm việc ở bộ này bộ nọ, và những người đang đổ
ra đường sau giờ làm việc - tất cả đều uống rượu, khiêu vũ và tự do làm
tình, vượt ra ngoài tình hữu nghị kỳ lạ của chiến tranh.

Có một vài sự oán giận của đám công chức Mỹ bị gọi nhập ngũ đang gia

tăng thường tụ tập trong các quán rượu và trả giá cao hơn đám lính lương ít
để làm tình với gái địa phương, nhưng điều đó phần lớn chỉ xảy ra ở tỉnh lẻ.
Tại London,rên phố Curzon và dọc theo Mall.

Khi đàn bà thừa thãi đến thế, sẽ thật lạ nếu Alex không gặp Sheila

Aubrey ở Deanery, Sandy hay ở một trong vô số quán rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.