CHỒN MẬT - Trang 502

CHƯƠNG

82

Khi đã ngồi yên vị trên máy bay, cuốn truyện trinh thám trong tay, Alex

Barr nghĩ lại buổi tối. Ngươi là con dê già lắm mồm, anh nói. Ngươi phải
nên xấu hổ vì bản thân mình. Nhưng hãy thú nhận đi, anh tự nhủ, thật sung
sướng khi lại cảm thấy sự trẻ trung, ham mê và quyến rũ. Không ngốc
nghếch như lão Barr già ngốc nghếch, anh nói và cầm lên cuốn truyện
phiêu lưu mới nhất của Phillip Marlowe, cuốn Thám tử tư.

Alex Barr mắc khuyết điểm mãn tính của nhà văn. Anh biết cực kỳ

nhiều về vô số thứ, vô số nơi, và vô số người. Ở liều lượng lớn sự phân
phát kiến thức tích luỹ này có thể rất buồn chán, và với phần lớn các đồng
nghiệp, Alex đơn thuần là “ở trên” khi anh cởi mở.

Khi trò chuyện - thực ra là độc thoại - với Penny Lawrence, Alex không

sợ bị từ chối vì câu chuyện đã kể hai lần. Nhưng câu chuyện (mà Amelia đã
nghe đến hàng trăm lần), lại đạt được sự sinh động khi được thổi vào đôi tai
mới. Truyền thuyết, dân gian và những thứ khác đều là mới mẻ để trò
chuyện với một cô gái trẻ mới được sinh ra vào ngày hôm qua, cái ngày đã
được Paul Douglas nhắc tới trong Sinh ra ngày hôm qua mà cô còn chưa
đến tuổi để đọc.

Kích động, vui sướng, hài lòng như một đứa trẻ sắp được đi châu Phi -

bị kích thích, một cách tự nhiên, bởi sự hiện diện của một cô gái đáng yêu
đang nuốt lấy từng lời của anh - Alex đã đi quá xa giới hạn an toàn. Quá dễ
dàng, anh ngẫm nghĩ, để làm một đứa trẻ kinh ngạc bằng những câu chuyện
thân mật của chiến tranh và những cuộc phiêu lưu, của những con người đủ
màu da ở mọi vùng đất lạ, của nhà hát, viết lách, chính trị và thể thao. Khó
khăn duy nhất, anh nghĩ, là cố dồn đầu gối của Philip Marlowe vào háng
của người khác, đó là người gây kinh ngạc dễ bị kinh ngạc trong khi làm
người khác kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.