Marc Mantell đang nói: “Và giá của bộ phim là đôi lúc phải cố mà chợp
mắt với chỗ bỏ lửng đó, anh nghĩ, nhất là nếu bạn đang cần tiền.”
Đúng, ngày mai chắc chắn anh sẽ gọi điện cho Jill, người hẳn là đang ủ
rũ vì sự vắng mặt của anh còn kéo dài thêm mấy tháng nữa. Trừ phi viên
đại tá tốt bụng, tên ông ta là gì ấy nhỉ, Smather hay gì đó đại loại như thế,
vẫn chăm nom cô ấy. Viên đại tá - giờ thì anh đã nhớ ra, tên là Chalmer - là
người thay thế nhạt nhẽo cho sự sôi nổi đầy ấn tượng mà Alex Barr phải tạo
ra. Viên đại tá đội mũ quả dưa, còn Alex Barr đội mũ rộng vành hoặc mũ
nồi kiểu cảnh sát ngang tàng. Viên đại tá bán cổ phiếu, trái phiếu và hằng
ngày tới City, trong khi Alex Barr uống rượu ngọt beneđictin trong lều với
những ông vua thổ dân to béo, viết những bài báo, dựng những cuốn sách
lớn và hay, và - ngươi thật đê tiện, Barr - đôi khi ngã vào giường với một
cô ả tình cờ quen biết trong một khách sạn Cônggô, nơi có cánh cửa được
canh gác bởi hai thần hộ pháp đen như gỗ mun. Viên đại tá mang cà vạt của
trường cũ, còn Alex Barr mang cái không khí vui vẻ hung hăng. Nhưng
viên đại tá thật hữu ích, và Alex Barr thật sự vui mừng vì chí ít người đàn
bà yêu dấu của anh có việc để làm vào những buổi tối, trong khi Alex Barr
còn đang mải ba hoa như ngài Richard Burton về cuộc phiêu lưu mạo hiểm
của mình.
Ngày mai anh sẽ sắp xếp lại một lượt, và trong khi gọi điện cho Jill, anh
sẽ xem liệu có thể nhân tiện gọi cho Amelia không. Nếu Jill lo cho sự an
toàn của anh - mà cuộc chiến ở Cônggô hẳn phải là tiêu đề của vô số tờ
báo, với cả nước Mỹ có dính líu vào đó - thì Amelia sẽ còn lo lắng hơn. Mà
ít nhất đã sáu tuần nay anh không viết gì cho Amelia. Nếu anh không gọi
điện cho cô - mà thật khó nói chuyện với cả vợ và người tình trong cùng
một ngày - thì ít ra anh cũng nên bỏ phí một bức điện để báo rằng vẫn chưa
có ai ăn thịt anh. Có lẽ cũng nên điện cho Marc để tỏ tường về người trợ lý
mới. Việc đó anh sẽ làm sau khi sắp xếp lại đống thư từ mà không còn nghi
ngờ gì nữa, hiện đang trên đường tới khu phòng của anh ở Norfolk. Đêm
nay anh không muốn nín thở và nghĩ đến những lời kêu ca từ phía bên kia
của thế giới. Anh không muốn biết những tin tức mới nhất về tai tiếng của
cha anh, mẹ anh và em trai anh. Anh không muốn nghe bất cứ lời phàn nàn