CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 218

“Hóa ra là con trai của Ninh tổng, không sao, chỉ là chuyện nhỏ thôi mà, ha
ha…” Cô gái kia biết là con trai của Ninh Quân Hạo, trên mặt lập tức nở nụ
cười, không chút để tâm nói.

Hoa Ngữ Nông đứng ở một bên, nhìn thấy mọi người nể mặt Ninh Quân
Hạo như vậy, trong lòng được an ủi phần nào, cô kéo Kính Huyên về phía
sau mình, nhỏ giọng nói với con: “Lần sau cẩn thận một chút, đừng nghịch
ngợm như vậy nữa biết không?”

“Người ta không cố ý mà…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kính Huyên tràn
ngập vẻ tủi thân, chu môi nói.

“Kính Huyên, chơi lâu như vậy có phải rất mệt không? Muốn về nhà nghỉ
ngơi không?” Ninh Quân Hạo xoay người, quay sang đưa mặt tiến gần đến
Kính Huyên, sờ gương mặt nhỏ nhắn của cậu bé, quan tâm hỏi.

“Nhưng mà con vẫn chưa mệt…” Kính Huyên lắc đầu, hoạt bát gấp trăm
lần nói.

“Kính Huyên, ngoan, chúng ta đã chơi lâu lắm rồi, con quên bác sĩ đã nói
với con những gì sao? Cần nghỉ ngơi nhiều, đi ngủ sớm, giờ trời cũng đã
muộn rồi, ngày mai ba còn phải đi làm, chúng ta về nhà được không?” Hoa
Ngữ Nông không thể không dụ dỗ cậu bé.

“Như vậy sao? Được rồi, chúng ta đành phải nói lời tạm biệt với cô dâu
xinh đẹp thôi.” Kính Huyên nghe vậy, liếc mắt nhìn Ninh Quân Hạo một
cái, có lẽ cậu bé sợ anh quá mệt mỏi mà hôm sau vẫn còn phải làm việc,
cho nên quyết định nghe lời.

“Đi thôi.” Nói xong, cô vươn tay chuẩn bị nắm lấy tay Kính Huyên.

Đúng lúc này, Ninh Quân Hạo cũng vươn tay ra muốn bế Kính Huyên, bàn
tay hai người lơ đãng chạm vào nhau, cảm giác giống như chạm phải điện
cao thế, cả hai đều phản xạ có điều kiện rút tay trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.