CHỐNG LẠI CÁC QUY TẮC - AGAINST THE RULES - Trang 175

súp và sau đó nhăn nhó mặt, anh nói dịu dàng: "em xuống quán ăn nhanh
mà kiếm gì đó ăn đi. Đến giờ chắc em đã đói lắm rồi. Trong lúc em ra
ngoài, anh sẽ không sao đâu".

"Đúng là em đang đói" cô thừa nhận, nhưng nhăn nhó thêm vào: "Nhưng

em không nghĩ là họ sẽ cho em ăn khi nhìn dáng vẻ em thế này. Em thậm
chí còn không có lấy một cây lược, không mang theo tiền và cả quần áo
sạch cũng không. Em còn chẳng nghĩ đến việc phải mang theo ví. Chúng
mình cứ chờ anh bình phục và rời khỏi đây thôi".

"Hãy gọi cho Lewis và nói với anh ta những gì em cần. Anh ấy có thể

mang xuống ngay tối nay" anh gợi ý cô "Em không thể yêu cầu anh ấy
được"

"Em có thể. Chẳng phải anh ta là quản lý nông trai của em sao?", anh yêu

cầu một cách gay gắt. Thôi, anh sẽ tự gọi anh ta. Trong khi chờ đợi, hãy lấy
ví của anh ở ngăn kéo trên của bàn đầu giường và tự đi ăn đi'

Cô ngập ngừng. Sau đó, khi anh đang cố gắng để tự đứng thẳng lên,

khuôn mặt đang tái nhợt của anh thậm chí còn trắng nhợt hơn nữa khi anh
cử động, cô vội chấp nhận: "được rồi, được rồi" khi cô nhanh chóng dỗ
dành anh quay trở lại gối nằm. Khi cô mở ngăn kéo ra, cái ví đang nằm ở
trên góc phải và cô lấy nó xuống, sau đó đứng tần ngần một lúc nhìn cái ví
đầy vẻ hối tiếc. Cô ghét tiêu tiền của anh, mặc dù vì sao điều đó làm cô khó
chịu thì cô không thể nói được.

"Đi đi" anh ra lệnh. Và bởi vì cô đang quá đói nên cô ngoan ngoãn làm

vậy.

Trong lúc cô đang ngồi ở quán ăn, chậm rãi nhai những chiếc bánh quy

nhạt nhẽo và ăn súp khoai tây, cô đã không thể chống lại sự tò mò mà nhìn
vào ví của anh. Cô nhìn quanh đầy tội lỗi khi lần đầu tiên cô xem xét những
bức ảnh anh mang theo. Một cái rõ ràng là ảnh của mẹ anh, người mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.