CHỒNG NGỐC CỦA TÔI - Trang 104

“Anh còn thích cha này, anh cả, anh hai, anh ba, anh tư, má quản

gia...Bác lái xe....”

Buồn phiền nhăn mặt, cố gắng nhớ ra những người mình thích.

“Anh làm vườn...Bác đầu bếp...”

“Dừng.” Cô đặt ngón trỏ lên môi anh ngăn không cho anh nói tiếp, còn

để anh tiếp tục thì không biết sẽ xuất hiện thêm bao nhiêu người kỳ quái
nữa.

“Vậy anh có thích em nhiều không? Hay là thích bọn họ hơn?”

“Khác nhau sao?” Anh nghiêng đầu, khó hiểu nhìn cô.

Cô gật đầu, tỏ vẻ bất đồng.

“Vậy....Anh thích bọn họ nhiều thế này...” Vươn hai tay biểu đạt khoảng

cách.

“Thích Nhung Nhung...” Lại lấy tay biểu đạt, nhưng so sánh thế nào vẫn

cảm thấy chưa đủ, chỉ có thể cố gắng kéo giãn hai tay cho đến khi giãn hết
mức vẫn cảm thấy chưa hài lòng.

Cô vươn tay kéo hai tay anh lại rồi nói: “Được rồi, không thể so sánh,

em hiểu rồi.”

Đúng là cách nghĩ của một đứa trẻ mà, chỉ biết dùng tay để so sánh ít

nhiều.

“Nhung Nhung biết rõ sao?” Mở to hai mắt, cực kỳ hưng phấn nhìn cô.

Cô gật đầu rồi tiếp tục hỏi: “Vậy anh làm sao biết em có thích anh

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.