CHỒNG NGỐC CỦA TÔI - Trang 15

“Em trai à, em đâu cần ngồi ngay ngắn như thế chứ?” Đỗ Vũ giễu cợt

anh.

“Dạ?”

Cho đến lúc không thấy bóng lưng cô nữa, anh mới cứng ngắc quay đầu

nhìn về phía Đỗ Vũ, không hiểu anh muốn nói gì.

“Cô Kiều chỉ bảo em ngồi lên ghế sofa chứ đâu bảo phải ngồi ngay ngắn

giống như đi học thế kia.” Bạch Dật Phong cũng cảm thấy dáng ngồi của
anh quá khoa trương khiến cho mình không tự chủ được cũng ngồi nghiêm
túc hẳn.

“Vâng.” Tuy mồm nói vâng nhưng vẫn ngồi yên như cũ.

Nhậm Ngã Hành lắc đầu một cái không nói gì còn Mạnh Triết chỉ cười

không nói.

Lâm Tuyết cảm thấy anh tuy hơi ngốc nhưng vẫn rất đáng yêu, vì thế

liền mỉm cười, ngồi xuống cạnh anh.

Cảm giác có người ngồi bên cạnh toàn thân Phong Vũ Vọng lập tức cứng

đờ, bắp thịt đều rắn lại gần như có thể thấy được gân xanh.

Vỗ vỗ vai anh, nhẹ giọng nói: “Thả lỏng đi, đừng quá khẩn trương.”

“Bã xã?”

Kiều Nguyên Sinh khó hiểu nhìn vợ, cảm thấy bà hình như hơi thích tên

ngốc này rồi.

Anh chậm chạp quay đầu, lúc thấy nụ cười của bà giống như cô gái kia

lại càng thêm lo lắng. Cứng ngắc nhếch khóe miệng cười đến vô cùng khó
coi. Bởi vì cha và các anh đã nói: nếu người khác cười với mình thì phải
cười đáp lại, không thể vô lễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.