"Không được, không được. Không cho phép Nhung nhung ôm nó,
Nhung nhung chỉ có thể ôm một mình anh thôi."
Phong Vũ Vọng ôm eo Kiều Nhung Ngọc, rồi lập tức chạy vào căn
phòng bên ngoài vườn hoa. Nhung nhung là của một mình anh, tuyệt đối
không cho đứa bé hư kia ôm.
"Nó sao vậy?" Đây là lần đầu tiên, Lâm Tuyết nhìn thấy cảnh này, bà có
chút sững sờ hỏi.
"Chúng cháu đã quen rồi." Mạnh Triết thản nhiên nói. Mỗi lần, chỉ cần
Kiều Nhung Ngọc muốn ôm con trai, là Vũ Vọng sẽ nhanh chóng ôm vợ
chạy đi.
Kiều Nhung Ngọc bị ôm đi, đành phải ngậm ngùi nhìn con trai yêu trong
lòng mẹ mình.
Con trai à, không phải là mẹ không muốn ôm con đâu....
The End