CHỒNG NGỐC CỦA TÔI - Trang 49

“Anh không ăn được.” Lắc đầu, có lẽ do chăn che khuất cơ thể nên anh

cũng bớt đi ngại ngùng, nói chuyện cũng dễ dàng hơn.

Biết ngay mà!

“Sao anh đến sớm vậy?”

Hiện tại chắc chỉ mới hai, ba giờ sáng thôi. Không phải là thức suốt đêm

rồi nhìn lịch thấy đã sang ngày mới liền chạy đến đây đó chứ? (chuẩn lun)

“Anh tỉnh dậy lập tức đến đón em ngay.”

Tay lén lút chạm vào eo cô rồi lập tức thu về giấu sau lưng giống như

làm như thế cô sẽ không biết mình chạm vào cô. (Đáng yêu chết đi được!)

“Anh ngủ bao lâu?”

Quá thần kỳ rồi, coi như là chín giờ ngủ thì cũng chẳng được bao lâu vậy

mà vẫn tỉnh được. Dĩ nhiên cô biết anh chạm vào mình nhưng vẫn im lặng
chỉ mỉm cười nhìn anh.

Thấy cô nhìn mình cười giống như chưa phát hiện ra, anh lại nhẹ nhàng

chạm vào lần nữa, lần này đặt trong vài giây rồi lại lập tức rút về giấu sau
lưng. Cười ngây ngô, may quá, Nhung Nhung chưa phát hiện ra.

“Em vừa đi thì anh lập tức đi ngủ luôn.”

Cụ thể ngủ mấy giờ anh cũng không biết, chỉ biết rằng, đói bụng anh liền

thức dậy.

Kinh ngạc thầm nghĩ, hôm qua lúc rời khỏi nhà anh hình như mới ba giờ

chiều, lúc đó anh đã chạy đi ngủ rồi sao? Chả trách hiện tại tinh thần anh lại
tốt như vậy.

Vươn tay bóp nhẹ mũi anh: “Vậy bây giờ có buồn ngủ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.