CHỒNG NGỐC CỦA TÔI - Trang 73

“Quả thật là vô cùng kỳ diệu.” Mạnh Triết gật đầu tán thưởng.

Lâm Tuyết nhìn mấy người vẻ mặt say mê uống cafe liền mỉm cười rồi

xoay người đi ra ngoài, đợi lát nữa sẽ quay vào thu dọn sau.

“Nhung Nhung, Nhung Nhung...” Đuổi theo Kiều Nhung Ngọc vào trong

vườn hoa, hiện tại anh không có tâm tư thưởng thức cảnh đẹp xung quanh,
anh chỉ lo cô sẽ không bao giờ để ý đến mình nữa.

Kiều Nhung Ngọc ngồi trên ghế dựa trong vườn hoa, giận dỗi nhìn anh.

Vẻ mặt lấy lòng đi đến bên cạnh cô không dám ngồi xuống, chỉ có thể

lúng túng đứng trước mặt cô.

Thấy một người đàn ông như ngọn núi đứng trước mặt mình, trong lòng

liền thở dài. Nếu anh bình thường giống như những người kia thì chẳng biết
đã làm tan nát bao trái tim thiếu nữ rồi, may mà anh ngốc nghếch nên mới
có thể thuộc về cô.

“Anh có biết vì sao em tức giận không?” Hai tay khoanh trước ngực,

ngẩng đầu nhìn anh. Choáng váng, sao anh lại cao thế chứ, ngẩng đầu nhìn
anh đúng là một cực hình.

“Anh không bao giờ uống cafe nữa.” Cúi đầu nhận sai, thỉnh thoảng lại

lén lút nhìn cô, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đầy tức giận lập tức cúi thấp đầu.

“Anh ngồi xổm xuống đi.” Mỏi cổ quá.

“Ừ.” Ngoan ngoan ngồi xuống, như vậy tầm nhìn cả hai đều ngang bằng,

anh chỉ hơi cúi đầu.

Anh vừa ngồi xuống, cô liền dùng sức véo hai má anh, kéo ra hai bên.

“Đau...” Vươn tay giữ chặt tay cô không để cô tiếp tục kéo nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.