xanh của nó. Người ta có thể tưởng chừng như những bông hoa này trao gửi
hương thơm dịu dàng và sắc đẹp mỏng mảnh của mình cho người tù khi bị
dẫn qua đây đưa vào ngục tối, hoặc cho kẻ phạm nhân thành án khi bị đưa
ra qua đây dẫn tới nơi xử tội, để biểu thị rằng tấm lòng thông cảm sâu sắc
của Thiên nhiên cũng có thể tỏ sự thương xót và ân cần với họ.
Do một sự tình cờ kỳ lạ, khóm tầm xuân này vẫn được bảo toàn qua lịch
sử. Nhưng không biết có phải nó chẳng qua chỉ là vật còn sóng sót từ cõi
hoang dã khắc nghiệt xa xưa, tồn tại lâu đến thế sau khi những cây thông và
những cây sồi khổng lồ trùm bóng lên nó đã đổ nát tự bao giờ, hay là – có
căn cứ hợp lý để tin rằng – nó đã mọc lên từ dưới vết chân của Ann
Hutchinson thần thánh (1) khi bá tước vào cửa nhà tù này ; dù sao, chúng
tôi cũng không nhận vào mình trách nhiệm phải xác định nguồn gốc của nó.
Chợt bắt gặp nó ngay trên ngưỡng cửa câu chuyện này của chúng tôi, câu
chuyện sắp bắt đầu từ cánh cửa nhà tù mang điềm dữ này. Chúng tôi hầu
như không thể làm thế nào khác hơn là ngắt lấy một trong những bông hoa
của khóm tầm xuân và trao tặng bạn đọc. chúng ta hãy mong rằng nó sẽ có
tác dụng tượng trưng cho một niềm hy vọng dịu ngọt nào đó có thể hé ra
trong quá trình diễn biến hoặc làm vơi bới nỗi u sầu trong đoạn kết của một
câu chuyện về sự mềm yếu và đau khổ của con người.
_______
(1)
Ann Hutchinson (1591 – 1643) : người phụ nữ lãnh đạo một giáo phái
Cơ đốc chống chủ nghĩa Thanh giáo, cho rằng những người được ân huệ
của Chúa thì nhận sự dìu dắt trực tiếp của Chúa, và đa số các mục sư đều
kém cỏi hơn những người ấy. Tư cách và hành động nhiệt tình của Ann
Hutchinson như một nữ khán hộ đã làm cho mọi người, nhất là phụ nữ, rất
yêu mến bà. Học thuyết của bà có chiều hướng phá hoại ảnh hưởng của
chủ nghĩa Thanh giáo, nên bà bị buộc tội phỉ báng giới tăng lữ, bị giam và
bị kết án trục xuất khỏi bang Massachusetts. Tín đồ của bà (được gọi là
người Antinomian) cùng bà đi sang bang Rhode Island (mà bà là một