CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 121

- Một tấm đệm mà có sức mạnh đến thế, tuyệt quá! Thật là phi lý, phi lý

quá! Cái mềm lại chiến thắng sấm sét! Cũng hay đấy! Hoan hô tấm đệm đã
trị được khẩu thần công!

Quân chính phủ vẫn tiếp tục tấn công. Đủ loại súng đạn thi nhau dội vào

chiến lũy. Các chiến sĩ nấp ở các cửa sổ phải tránh đi nơi khác. Đó cũng là
một chiến thuật trong cách tiến công chiến lũy. Họ bắn để nghĩa quân bắn
trả cho đến khi hết đạn, thì họ mới xung phong. Biết được ý đồ của đối
phương, Enjolras cùng các chiến sĩ cố cầm cự để giữ vững chiến lũy. Cứ
sau mỗi loạt súng trường của quân địch, chú bé Gavroche lại phùng má ra
vẻ khinh bỉ cực độ. Chú nói:

- Tốt lắm! Cứ xé vải đi, chúng tớ đang cần băng mà.

Courfeyrac kêu hỏi đạn ghém sao ít công hiệu thế và nói với khẩu đại

bác:

- Bố ơi! Bố chệch choạc rồi bố ơi!

Quân chính phủ thấy bên nghĩa quân im lặng không bắn trả nên sinh

nghi. Nghĩa quân bỗng thấy một cái mũ lấp lánh ánh nắng trên một nóc nhà
gần chiến lũy. Một tên lính cứu hỏa tựa lưng vào cái ống khói cao ngất, ra
vẻ đứng gác. Từ chỗ ấy, y ngó thẳng xuống chiến lũy. Enjolras nói:

- Cái thằng kia nó giám sát chúng mình mới rầy rà chứ!

Jean Valjean không nói không rằng, giương khẩu súng trường. Trong

nháy mắt, cái mũ bị viên đạn đập phải và rơi độp xuống đường. Tên lính
hốt hoảng vội vã biến mất.

Tên thứ hai lên thay để quan sát. Tên này là một sĩ quan. Jean Valjean đã

lắp lại đạn xong, giương súng lên và cho luôn cái mũ của hắn bay theo cái
mũ của tên lính kia. Tên sĩ quan không lôi thôi nữa, cút ngay tức khắc.
Cách cảnh cáo ấy, lần này thì bọn quân lính nghe thủng. Chẳng còn ma nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.