CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 79

- Mày hãy tĩnh tâm đi. Cầu nguyện hay suy nghĩ gì tùy ý. Cho mày một

phút.

Thằng sát nhân van vỉ:

- Tha chết cho tôi!

Enjolras vừa nhìn đồng hồ vừa lên đạn. Le Cabuc rú lên kinh hãi, thu

người áp vào đầu gối anh. Anh nắm tóc hắn, gí miệng súng vào tai hắn.
Súng nổ. Tên sát nhân ngã sấp mặt xuống đường. Enjolras lấy chân hất xác
chết ra ngoài. Anh đăm chiêu suy nghĩ. Nghĩa quân vẫn đứng vây quanh
anh. Bỗng anh cất giọng trầm hùng:

- Đồng bào! Tội ác của thằng ấy thật là ghê rợn, mà việc tôi làm cũng

đáng kinh tởm biết bao! Nó giết người nên tôi phải giết nó. Làm cách mạng
phải nghiêm lệnh. Giết người ở đâu cũng là tội ác, ở đây lại càng là một tội
ác lớn. Chúng ta là những người xả thân vì nghĩa vụ, chúng ta không được
để cho ai có cớ vu khống cuộc chiến đấu của chúng ta. Vì vậy, tôi đã nhân
danh cách mạng xử tử tên kia. Về phần tôi, bị bức bách phải làm việc đó,
tôi cũng đã luận tội và lát nữa tôi sẽ xử tội mình.

Những người đứng nghe đều rùng mình. Combeferre thét lớn:

- Chúng tôi tự nguyện chịu chung số phận với đồng chí!

- Vâng, thế cũng được! Tương lai sẽ không còn bóng tối, không còn sự

tàn ác ngu dại, không có những hình phạt đẫm máu. Tương lai sẽ không còn
ai giết ai, con người chỉ biết yêu thương. Cái ngày ấy sẽ đến, đồng bào ạ!
Cái ngày mà tất cả sẽ là thân ái, là ánh sáng, là vui, là sống. Cái ngày ấy
không xa. Và chính vì muốn cho nó đến mà chúng ta sắp phải hy sinh đấy!

Jean Prouvaire và Combeferre lặng lẽ siết tay nhau. Cả đoàn nghĩa quân

đang xúc động về vụ án bi hùng kết thúc nhanh chóng thì Courfeyrac mới
thấy người thanh niên bé bỏng lúc sáng đã đến tìm Marius cũng ở trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.