CHÚ BÉ THOÁT NẠN ĐẮM TÀU - Trang 76

Jules Verne & André Laurie

Chú bé thoát nạn đắm tàu

Dịch giả : Phạm Hậu

Chương bảy

Ý KIẾN CỦA VANĐA

Lúc đầu, thậm chí hình như Êrik thấy vui với quyết định của mình. Chú lao
vào công việc chài lưới hằng ngày, thực tâm cố quên đi những ham thích
trước đây của mình. Bao giờ chú cũng dậy sớm hơn mọi người, thu xếp đồ
đạc và cố gắng chuẩn bi mọi thứ để đi đánh cá, đến nỗi bác Hecsêbom chỉ
còn một việc là ngồi vào thuyền và rời bến. Hôm nào không có gió thì Êrik
cầm mái chèo nặng và bơi thật mạnh, dường như chú cố ý tìm công việc
nặng nhọc nhất.

Đối với chú chẳng có gì là nặng nhọc cả: Từ việc ngồi suốt trên thuyền đến
việc làm cá tuyết đánh bắt được (đầu tiên là bỏ lưỡi - được coi là một món
ăn ngon, sau đó bỏ đầu và xương và chỉ khi ấy người ta mới bỏ vào trà và
qua ướp muối lần thứ nhất). Dù là việc gì Êrik cũng đảm đương chẳng
những tận tâm mà còn hăng say nữa. Chú làm cho Ôttô phải ngạc nhiên về
thái độ chu đáo của mình đối với mọi công việc lặt vặt trong nghề cá của
họ.
- Ở thành phố thì buồn nhớ đến tiều tụy đi! Chú nhỏ chất phác nói. Còn ở
đây thì chỉ cần từ bỏ vịnh ra khơi là đã cảm thấy mình sống trong môi
trường thân thuộc rồi!
Nhưng khi câu chuyện vừa mới nhắc đến đề tài ấy thì Êrik lại im bặt. Vậy
chứ thỉnh thoảng, không biết vì sao, bỗng chú lại bắt đầu chứng minh cho
Ôttô hay, đúng hơn là với chính bản thân mình, rằng không có gì hơn cuộc
sống của người đánh cá.
- Anh cũng nghĩ như vậy - Ôttô nói với nụ cười bình thản, còn Êrik tội
nghiệp thì quay mặt đi, cố nén một tiếng thở dài não nuột.
Nói cho ngay, chú buồn dữ lắm khi phải từ bỏ những buổi học để chỉ làm
mỗi một việc lao động chân tay. Mỗi lần những tư tưởng ấy xâm chiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.