CHÚ BÉ TRONG VALI - Trang 138

— Tớ có đau đâu.

Điện Tử thong thả bước ra khỏi tủ, tay bê một chồng sách và một bóng

đèn bị cháy.

— Mới đọc được có một nửa, - Điện Tử phàn nàn. - Lần sau cậu lấy thêm

cho mình một bóng đèn dự trữ.

— Mình mà có điều kiện, mình tặng cậu hẳn một ngàn ngọn đèn chiếu.

— Không cần, - Điện Tử bảo. - Nếu có, cậu chỉ cần đưa cho mình mượn

bộ phận dự phòng của máy vô tuyến truyền hình là được.

Xê-ri-ô-gia nhớ ra.

— Mình có bóng bán dẫn hỏng đấy. Nhưng cậu cần làm gì?

— Sẽ được việc đấy. Tối mình sẽ lắp thêm máy vô tuyến truyền hình

trong người mình và mình sẽ nhận được tin tức cả ngày lẫn đêm.

— Và cậu sẽ không đến trường học nữa à? - Xéc-gây sợ hãi.

— Sao lại thế, mình sẽ vẫn đi học, - Điện Tử nói cho Xê-ri-ô-gia yên

lòng. - Mọi việc rất giản đơn. Mình có thể vừa trả lời câu hỏi trên bảng, vừa
nhận tin tức theo sóng vô tuyến ở trên tháp.

— Cậu là nhà phát minh xuất sắc nhất thế giới! Cậu là nhà dạy thú giỏi

nhất thế giới! - Xê-ri-ô-gia khoái trá cười rộ; chú nhớ lại chuyện chiều tối
hôm qua Điện Tử đã làm cả rạp xiếc rộn lên. - Chúng ta thỏa thuận với nhau
thế này nhé. - Chú nói to lên. - Mình sẽ đưa bóng bán dẫn cho cậu, còn cậu
sẽ kể cho mình nghe những bộ phim mà mình chưa kịp xem.

— Thế sao cậu lại cười? - Điện Tử hỏi.

— Mình nhớ đến chuyện cậu làm con khỉ hoảng sợ. Điện Tử ấy, cậu có

thể nói chuyện với những con thú và con chim nào?

— Mình có thể nói chuyện với quạ, ngỗng, én, đen-phin, sư tử, hổ, chó

sói...

— Thật là tuyệt! Như vậy thì câu chuyện về một người sống ở trong rừng

rậm biết tiếng các thú vật và sống cùng với chúng v.v... là có thật chắc? Tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.