CHÚ BÉ TRONG VALI - Trang 203

HÃY NÓI VỀ NHỮNG MÁY DẠY HỌC. LÀM THẾ NÀO ĐỂ GIẢM

NHẸ VIỆC TRAO ĐỐI GIỮA NGƯỜI VÀ MÁY? CÓ THỂ CHẾ TẠO
ĐƯỢC MÁY ĐIỆN TỬ GIỐNG CON NGƯỜI KHÔNG?

Chủ tọa thông báo:

— Chúng tôi xin đề nghị giáo sư Grô-mốp phát biểu. Giáo sư Grô-mốp

sống ở Xi-bi-ri. Ông là vị khách ít khi đến với chúng ta. Nhưng ông đã
chuẩn bị cho các học sinh của chúng ta một quà tặng bất ngờ thật tuyệt vời.
Tóm lại, ta hãy để giáo sư kể lại tất cả cho chúng ta nghe.

Giáo sư Grô-mốp bắt đầu:

— Trước tiên xin nói để các em biết rằng câu chuyện của tôi nói về một

món quà tặng nhưng bị lỡ. Bởi vậy kết thúc của câu chuyện này thật buồn.

Giáo sư kể chuyện về Điện Tử. Bọn trẻ ngồi nghe hai má bừng bừng, mắt

sáng long lanh. Thế mới là Điện Tử chứ! Giỏi thật! Y như người thật. Cứ
như người sống ấy. Chả khác gì bọn chúng. Thật tiếc là bây giờ không được
trông thấy nó... không được cầm tay nó... không được tán chuyện... không
được chạy thi. Thật tiếc quá.

Mọi người im lặng khi giáo sư Grô-mốp kết thúc bài nói chuyện.

Chủ tọa Ngày phỏng vấn nói đùa:

— Tôi tin rằng Điện Tử rồi sẽ ra mắt trước tất cả các em. Còn bây giờ các

em sẽ hết sức thú vị và ngạc nhiên. Câu hỏi sau đây sẽ không phải do một
nhà bác học, hay một kỹ sư nào đó trả lời mà là do một bạn học của các em,
em học sinh lớp bẩy Xéc-gây Xư-ra-e-xkin trả lời. Em là một nhà điều khiển
học tương lai. Em sẽ kể cho chúng ta nghe về chuyện em học được cách
hiểu tiếng nói của hổ, báo, tê giác và các con thú rừng khác. Nào, xin mời
em Xê-ri-ô-gia.

Nhiều người không tin cả vào tai mình nữa. Nhưng đúng là có một chú bé

mặc áo khoác xanh đi lên diễn đàn. Bọn trẻ trường các nhà điều khiển học
trẻ tuổi mỉm cười, đằng hắng ra vẻ quan trọng và kiêu hãnh nhìn các bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.