CHÚ BÉ TRONG VALI - Trang 71

chọn lọc và thâu nhận thông tin có ích. Nhưng giờ đây, nó vẫn chỉ là một
chàng ngốc chưa biết gì cả.

— Tôi nói hơi dông dài quá, - Grô-mốp tự nhận. - Trí nhớ của bất kỳ đứa

trẻ nào cũng giống như một quyển vở học trò: tờ giấy trắng cần phải ghi
chép những điều bổ ích. Nếu ta nhớ rằng, mỗi đứa trẻ một ngày một đêm hỏi
bố mẹ năm trăm câu hỏi, thì sẽ thấy nó điền vào tờ giấy trắng ấy như thế
nào... Chúng ta cảm ơn sự sáng tạo của thiên nhiên và tạm thời hãy dùng cái
cách đơn giản này để thâu lượm kiến thức. Không, nói cho đúng ra, đầu óc
chúng ta không đơn giản như vậy vì chúng ta bị dồn đến hàng đống công
việc. Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta chưa bao giờ suy nghĩ rằng
quanh ta có biết bao nhiêu vật thể và khái niệm. Thế mà tất cả những cái đó
đều cần phải chỉ bảo, giảng giải cho Điện Tử...

Xvét-la-vi-đốp biết rằng công việc đó rất khó khăn, vì phải dạy cho máy

biết suy nghĩ độc lập, biết tự vạch chương trình hành động. Anh nghe
chuyện của giáo sư và hình dung rất sinh động toàn bộ cuộc sống ở nhà
trường của Điện Tử. Bài học thứ nhất: làm thế nào để nhận biết và phân biệt
các dạng khác nhau, cái nọ với cái kia. Thế nào là chữ “A”? Đó là cả một
thế giới nhỏ bé. Làm thế nào để giải thích cho máy biết rằng chữ “A” gồm
hai thanh nối ở đầu và giằng giữa là một thanh ngang, một vòng tròn kèm
theo một vạch ở bên phải có phải là chữ “A” không? Mỗi chữ được viết một
trăm lần với nhiều kiểu khác nhau. Sau đó nhà bác học chỉ cho Điện Tử hai
chục chữ và bảo rằng: “Đây là chữ “A”. Tám chục chữ còn lại tự nó phải
đọc lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.