CHÚ CHÓ KHÔNG NHÀ - Trang 108

29.

cô Cooper đưa ống hít cho Sam, lay cậu ấy ở trong lòng.

“Nhiệm vụ của mẹ là tìm kiếm màu hồng đang trở lại trên má

của con,” cô ấy nói, cố gắng mỉm cười. “Ồ Sam,” cô ấy thì
thầm. “Chuyện gì vậy con? Việc này dường như đang diễn ra thường
xuyên hơn.”

Cô Cooper nhìn Sam đang dần khỏe lại, cô thổi phù mấy cái

gối và phủi phủi chỗ ngồi gần cửa sổ rồi nói, “Chỉ là làm một số
việc cùng nhau trong im lặng.”

Sam đang ở gần tờ lịch của cậu ấy, lẩm bẩm một mình. Cậu ấy

tìm ngày hôm nay và di chuyển ngón tay qua các ô vuông từng ngày
từng ngày một. Tôi nghĩ chắc cậu ấy đang đọc hay đang đếm số
ngày. Cậu ấy dừng lại ở ô vuông có miếng dán màu đỏ.

Tôi nắm lấy bàn tay gầy guộc trắng xanh của Sam. Cậu ấy có

những đường gân màu xanh nổi lên ở cổ tay và màu sô-cô-la phía
dưới những móng tay. Tôi chỉ vào từng ngón tay, cố ghi nhớ những
gì tôi đã thấy cô Cooper làm. Sam mỉm cười.

Chúng tôi ở đó cả mấy tiếng đồng hồ. Cô Cooper đưa cho tôi

mấy tờ giấy có hình những bàn tay và hướng dẫn làm theo. Cô ấy
nói đây là cách rất hay để chúng tôi có thể trò chuyện với nhau.

Mất khá lâu để học thuộc bảng chữ cái dành cho người mù và

điếc, tôi lúc nào cũng phải nhìn vào mấy bức hình để bắt chước
làm theo nhưng khi làm thì thật là dễ. Tên của tôi là: Vuốt từ ngón
tay cái sang ngón trỏ, vỗ ngón tay cái, vỗ vào ngón giữa hai lần cho
hai chữ L và vỗ vào phần đệm bên dưới ngón tay cái. Tên của Sam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.