CHÚ CHÓ KHÔNG NHÀ - Trang 152

“Xe cứu thương và cảnh sát đến… Họ buộc tôi đi khỏi chỗ tai

nạn. Cô ấy nhờ tôi giữ lấy con chó và tìm anh.”

Bố lấy tay che miệng, nhắm hai mắt lại. Tôi thấy giọt nước

mắt lặng lẽ lăn trên má bố.

“Cô ấy nói anh sẽ cần nó… tất cả chúng ta đều cần. Tôi

không biết anh là ai… nhưng cô ấy bắt tôi hứa phải mang nó về
nhà.”

“Tôi đã tìm kiếm anh suốt hơn một năm nay.”

Tay bố nắm chặt tay tôi, như thể bố đang nắm cả hai bàn

tay. Khi có ai đó nói một sự thật như vậy, từ làn da, khớp xương
đến toàn bộ những gì bên trong bạn đều cảm nhận được. Tất cả
chúng tôi chờ bố lên tiếng, nói điều gì đó.

Jed tiếp tục. “Một hôm tôi nhìn thấy Cally trên phố, thấy

mắt cô bé giống hệt mắt của mẹ, nhờ thế tôi tìm được anh.”

Nhưng bàn tay bố trượt khỏi tay tôi khi bố quay đi, sờ vào

những bức tranh trên tường, chạm những ngón tay vào tấm ảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.