CHÚ CHÓ KHÔNG NHÀ - Trang 21

“Đừng có ngốc,” Daniel nói, “chẳng có cỗ máy thời gian nào như

vậy hết.”

Nó tỏ ra rất tức giận.

“Đừng cãi nhau nữa Cally, Daniel,” cô Steadman ngăn chúng tôi

lại. “Các em có điều ước nào khác nữa không?”

Daisy ước thế giới hòa bình. Mia khoanh tay lại và quắc mắt

lên nhìn tôi. Tôi nghĩ chắc nó sẽ ước tóc không bị xơ quá nhiều.
Nhưng không, nó nói, “Em ước buổi hòa nhạc năm nay sẽ là tuyệt vời
nhất từ trước đến nay.”

Daniel tiếp tục, “Thưa cô, em ước em có thể đến Disneyland.”

Cô Steadman ngừng hỏi và nói, “Daniel đáng yêu, em nên đề cập

đến Disneyland vì thỉnh thoảng các bạn ở Angela’s Hospice cũng
ướ

c như vậy.” Giọng cô trở nên trầm lắng. “Hãy luôn ghi nhớ rằng

các em đã may mắn biết bao khi là người khỏe mạnh. Tiền chúng
ta quyên góp không phải chỉ dành cho chuyến đi đến Disneyland.
Nó cũng được dành để mua sắm các thiết bị đắt tiền chữa bệnh
cho trẻ em nghèo.”

Ngay khi ấy, hai bạn trong hội đồng học sinh bước vào, Jessica

Stubbs và Harry Turner, cầm một tấm giấy và đứng trước lớp.

“Hội đồng học sinh đã quyết định chúng ta sẽ tiến hành

chương trình

ng h im lng để quyên góp tiền cho Angela’s

Hospice,” Jessica nói, và đọc dòng chữ trên tấm giấy. “Chúng tôi
cần ở mỗi lớp ba người tình nguyện giữ im lặng và hy vọng mọi
người sẽ ủng hộ cho họ.”

Harry vẫy vẫy tờ giấy kêu gọi ủng hộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.