CHÚ CHÓ KHÔNG NHÀ - Trang 22

Tôi không thực sự lắng nghe. Ngòi cây bút nỉ mực xanh lá cây của

tôi bị tụt vào trong. Tôi đang cúi dưới bàn, cố gắng dùng cây compa
đẩy nó ra. Chúng tôi sắp học giờ địa lý và luôn cần phải có một cây
bút nỉ mực xanh lá cây khi học môn này.

“Chúng ta sẽ bắt đầu thực hiện vào thứ Ba tới,” Harry nói.

“Người nào tình nguyện giữ im lặng sẽ không được phép nói chuyện
với bất cứ ai từ chín giờ sáng đến ba giờ chiều.”

“Các bạn phải chắc chắn mình có thể làm được điều này,”

Jessica nói.

Tôi mở đầu trên của cây bút và đẩy từ trên xuống dưới lần nữa.

Cái ngòi bút bị bắn ra ngoài và rơi xuống nền nhà gần chỗ
Florence. Tôi cố gắng bảo bạn ấy lấy chân lăn nó sang. Bạn ấy
bảo tôi im lặng. Tôi nói bạn ấy nhanh lên kẻo mực lem ra thảm.

“Nó vì một mục đích tốt đẹp,” Jessica nói.

Cô Steadman gõ lên bàn. “Chuyện gì ở đằng đó vậy?” Cô cao

giọng.

Florence nói tôi không lắng nghe mà còn làm bạn ấy phân tâm.

“ Em chỉ…” Tôi mới mở lời thì cô Steadman ngăn lại.

“Không nghịch nữa, nghe rõ chứ!” cô gằn giọng. “Nếu không cô

sẽ nói chuyện với em cuối buổi học hôm nay.”

Tôi thấy mực lem thành một vết đen sẫm trên thảm.

“Nào,” cô nói tiếp, hít một hơi sâu. “Ai trong các em nghĩ mình

có thể giữ im lặng cả ngày tại trường? Có ai tình nguyện không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.