CHÚ CHÓ KHÔNG NHÀ - Trang 69

Tôi hiểu Sam đang nói về việc nhờ họ làm bánh kếp nên họ và

gia đình tôi mới quen nhau, nhờ thế tôi và Sam có thể cùng nhau
lắp đồng hồ.

Chợt có tiếng gõ cửa gấp gáp như có cảnh sát đến. Cô Cooper

mở rộng cửa.

“Có con gái tôi ở đây không?” Bố vội vã.

“Chào anh! Con gái anh đang ở đây. Cô bé đang giúp đỡ Sam. Mời

anh vào nhà.”

Bố vẫn đứng ở cửa, phân bua, “Cally không nói với tôi nó sẽ đi

đâu.”

“Tôi xin lỗi, tôi đã không hỏi cô bé.” Cô Cooper nhẹ nhàng giải

thích trong khi mỉm cười và nháy mắt với tôi, “Cô bé có vẻ nhút nhát
và ít nói.”

Bố chẳng nói gì hết, chỉ lườm mắt nhìn tôi chằm chằm. Rồi

bố nhìn Sam khi nó bước tới, tay giơ hai tấm biển, một cái có chữ
Bánh Kếp, cái còn lại có chữ Quà Tặng. Sam ngước đầu lên, ngóng
tai về phía bố. Tôi đoán ý nó là những cái bánh kếp giống như
một món quà tặng. Nhưng tôi không chắc chắn lắm.

“Cảm ơn đã tặng bánh kếp.” Bố nói, môi làu bàu và hất đầu

hối tôi. “Cally, về nhà thôi, còn mấy thùng đồ nữa chưa dọn hết
đấy.”

Cô Cooper nói với theo, “À, liệu chúng tôi có thể giúp được gì khác

nữa… Cally luôn được chào đón, bất cứ lúc nào.”

Nhưng bố đã đi lên hết nửa cầu thang rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.