CHÚ CHÓ KHÔNG NHÀ - Trang 75

19.

Bố và Luke đang sắp xếp lại đồ đạc. Chúng tôi có một cái

ghế sô-pha hai người ngồi và hai cái ghế bành. Dù họ xoay thế
nào thì cũng làm khuất tầm nhìn ti-vi và chắn mất lối đi từ
bếp vào phòng khách.

Bố càu nhàu, “Đúng là không đủ chỗ cho một con mèo trở mình.”

Luke thắc mắc, “Chúng ta không có con mèo nào cả.”

“Đó chỉ là một cách nói thôi, Luke.”

“Con không ngu ngốc, con hiểu ý câu đó.”

“Chúng ta có quá nhiều đồ đạc, mèo hay không mèo thì cũng

phải bỏ đi thứ gì đó. Chúng ta sẽ phải bỏ bớt một cái ghế bành.”

“Nhưng như vậy chúng ta chỉ có ba chỗ ngồi.”

“Ừ, chúng ta chỉ có ba người thôi mà, Luke. Ba chỗ ngồi, ba

người; vậy là đủ rồi.”

“Nhưng sẽ thế nào nếu có ai đến chơi?”

“Như ai nào?”

Luke gắt gỏng và cau mắt lại. Anh ấy gằn giọng, “Hèn gì Cally

không muốn nói chuyện với bố.”

“Bố không biết ai sẽ đến, thật đấy?” Bố càm ràm.

Bố và Luke khiêng cái ghế bành xuống cầu thang. Họ để nó

bên ngoài nhà và dán mảnh giấy ghi chữ “Tặng cho ai cần sử dụng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.