CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 115

- Bác, xin bác đừng đánh em Thảo. Con hứa sẽ lo lắng cho em Thảo tất

cả. Con sẽ không để em Thảo phải khổ. Con đã sang 1 căn nhà 2 tầng cho
em Thảo đứng tên ở đường Duy Tân rồi.

Thảo cũng quỳ xuống chân bà:

- Má ơi, má không đồng ý cũng muộn màng rồi, tụi con đã chung sống

với nhau như chồng vợ từ lâu rồi.!

- Trời!
Bà Tư bật ra sau kêu lên thảng thốt:

- Thảo ơi, con giết má chết luôn đi.
- Bác, bác tỉnh dậy đi bác - Khải đưa tay cuốn gọn cái mùng, giật tóc mai

cho bà tỉnh dậy - Bác ơi, lỗi tại con, hôm ấy ở Vũng Tàu, con vì không giữ
được nên …

- Thôi - Bà Tư mơ/ mắt đưa tay cắt ngang - Đủ lắm rồi. Thảo! Hừ, thật má

không ngờ mà.

Dạ Thảo cúi đầu mân mê vạt áo. Chợt cánh cửa tre mở Kẹt 1 cái, rồi Út

Trọng bước vào nhìn quanh ngơ ngác:

- Ủa? Trời ơi! Bà Tư làm sao vậy nè.
Chàng gạt Khải sang 1 bên chạy đến bên bà Tư kêu lên lo lắng:

- Bác Thảo! Bác làm sao vậy?
Bà Tư mở Mắt nhìn thấy Trọng, tự động bà trào nước mắt, ngẹn ngào:
- Thảorọng, con đi đâu về vậy?

Trọng cúi đầu bẽn lẽn:
- Dạ, con chạy đi đưa thiệp mời mấy dì con lên dự đám cưới. Lúc về

ngang đây thấy nhà còn đèn sáng, con ghé vào thăm bác và em Thảo, con có
mua mấy cái bánh bao. Bác khỏe chưa, con đỡ bác ngồi dậy ăn bánh nhé!

Trong lúc Trọng nói chuyện với bà Tư,Dạ Thảo đã kịp trao cho Lê Khải

tia nhìn đầy ý nghĩa. Giờ nghe Trọng nói vậy, Khải bước lên vỗ vai Trọng
mỉm cười nói:

- Anh bạn, anh bạn là ai mà nửa đêm vô nhà người ta đườg đột quá vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.