CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 185

Dạ Thảo giật mình, không hiểu hồi đêm trong cơn say, mình có nói hớ gì

không. Nàng mỉm cười ngồi vào lòng Khải:

- Anh đừng giận em thì em mới dám nói cho anh nghe.

Khải đưa điếu thuốc lên môi:
- Thì không giận.
Dạ Thảo choàng tay qua cổ chàng nũng nịu:

- Em có con nhỏ bạn ở bên Úc mới về, nó mời em lại nhà nó ăn tiệc. Em

bảo chờ anh nhưng nó cứ năn nỉ mãi nên …

À! Khải thở phào, nổi nghi ngờ biến mất. Nhưng, bỗng thấy có chỗ bất

ổn, Khải hỏi tiếp:

- Rồi em còn nói cái gì mà sau này em sẽ giàu hơn Trinh Trinh gấp bội!

Anh chẳng hiểu gì ca?

Dạ Thảo cười xoà, rúc đầu vào ngực chàng:
- À, có lẽ lúc đó em say, anh lại rầy em gì đó nên em tức em nói vậy thôi.

À anh nè. - Dạ Thảo cho tay vào túi áo chàng chọc phá:- Bạn em có tặng quà
cho em nhiều lắm để em lấy ra cho anh xem nhé.

- Thôi! – Chàng nắm tay nàng âu yếm nói – Anh thấy cả rồi.

Dạ Thảo ngạc nhiên:
- Làm sao mà anh thấy được?
Khải hôn nhẹ lên tóc nàng:

- Hồi hôm, em làm cho anh lo quá. Anh nghi nên anh xét bóp em coi có

thư tình không vậy mà.

Tim đập thót trong lồng ngực, Dạ Thảo vờ nhéo hông chàng:
- Rồi anh thấy gì không? Có thư chàng nào gởi cho em không?

Khải cà nhẹ mủi với môi nàng:
- Nếu có thì em đâu có yên lành mà ngồi trong lòng anh như thế này.
Dạ Thảo hỏi ngây ngô:

- Nếu có thì anh làm gì em?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.