CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 190

- Trinh Trinh - Khải hốt hoảng kịp thời đỡ lấy người nàng khi nàng té

ngửa ra sau. Bế nàng bước về gường, Khải quay bảo thằng bé đưa tin:

- Cháu về bảo bà đưa cô lên bệnh viện trước đi, chú về sau.

- Dạ.
Thằng nhóc chạy nhanh đi. Khải quay sang lo cứu chữa cho Trinh Trinh.

Lòng dạ rối bời, 1 bên vợ đẻ, 1 bên vợ bất tỉnh mê man. Chàng biết cứu ai
bỏ ai cho phải lẻ Bỏ Trinh Trinh 1 mình ư? Má và em Trang đều vắng nhà
cả, nàng có mệnh hệ nào thì sao? Còn Dạ Thảo, làm sao chàng nỡ bỏ nàng
vượt cạn 1 mình. Dù không thể chia sớt hộ nàng nổi đau banh da xẻ Thịt,
nhưng 1 lời động viên, 1 cái nắm tay cũng giúp nàng thêm sức mạnh. Trời
ơi! Sao hoàn cảnh đẩy đưa đặt chàng vào tình huống khó xử này? Chàng biết
phải làm sao?

Khải quay nhìn Trinh Trinh, hơi thở đứt quãng nặng nề. Tại chàng thôi, đã

làm cho nàng phải đớn đau khổ sở. Khải không ngờ chỉ 1 cái tin Dạ Thảo
sanh con lại có thể làm nàng ngất xỉu. NÀng không gỉa vờ đâu. Là 1 dược sĩ,
Khải biết nàng bị ngất đi vì uất ngẹn, nếu không cứu chửa kịp thời, 1 cái uất
thứ 2 sẽ dễ làm nàng vong mạng.

- Anh! – Trinh Trinh chợt mở mắt kêu lên mừng rỡ – Anh, anh vẫn chưa

đi à?

Khải cúi xuống nhìn nàng thở dài:
- Thảo Thảo mệt thế này làm sao mà tôi đi được?

Trong giọng nói của chàng pha lẫn chút gì nôn nóng. Có lẽ chàng đang lo

nghĩ đến Dạ Thảo ở nhà thương. Tim nhói đau trong lồng ngực, nhưng Trinh
Trinh biết rằng: nàng không có quyền giữ chàng ở lại, dù lúc này nếu muốn
nàng có thể gỉa vờ giữ chàng ở lại với mình. Nhưng … có nên chăng? Nghĩ
đến cảnh Dạ Thảo 1 mình vượt cạn, nàng không nở.

- Anh! Sao anh không đến với Dạ Thảo đi?
Tưởng mình nghe lầm, Khải hỏi lại:

- Thảo Thảo, nàng vừa mới nói gì?
Trinh Trinh nhắm mắt yếu ớt nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.