CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 189

- Có phải cô giận tôi làm vở trái tim cô không?
Hai giọt nước mắt tròn nóng hổi chảy dài trên má, nhưng miệng nàng vẫn

nở nụ cười:

- Dạ không, em giận anh làm gì? Trái tim em nó vỡ tự lâu rồi, tự em chớ

có phải tại anh đâu.

Khải Đưa tay hứng1 giọt nước mắt của nàng, nó tròn vo đậu ở ngón tay

chàng không vỡ.

- Thảorái tim cô,tôi không cố tình đánh vỡ, nhưng chẳng may nó vỡ mất

rồi, tôi thành thật xin lỗi cô và không biết lấy gì đền lại được.

Trinh Trinh nhắm mắt, lệ từ mắt nàng tuôn chảy như mưa, dâng tràn như

sóng cuộn.

- Thảoình yêu, chỉ có tình yêu của anh mới có thể làm cho tim vỡ lại lành.

Khải ơi, em yêu anh, anh vẫn không tha thứ cho em sao? Tại sao anh cứ gọi
em là cô nghe xa lạ quá.

Trái tim Khải bồi hồi. Chàng cuối nhìn nàng, mắt nhắm nghiền, bờ môi hé

mở như chờ đợi chàng tha thứ. Tại sao chàng không tha thứ cho nàng. Nàng
yêu chàng như vậy, chàng hành hạ nàng như thế chưa đủ sao.

2 năm dài nàng hầu hạ chàng 1 cách chân thành, vậy mà chàng chưa 1 lần

đền đáp. dù chỉ 1 nụ hôn, 1 cái vuốt tóc yêu thương, hay 1 câu nói ngọt
ngào.

Bờ môi nàng hé mở chờ đón sự yêu thương. Chàng có mất gì đâu mà

không giúp nàng toại nguyện? Hơn lúc nào hết, giây phút này Trinh Trinh
xinh đẹp gấp vạn lần. Toàn thân nàng toát ra 1 vẻ quyến rủ mê hôn, không
kiềm nổi lòng mình Khải từ từ cúi xuống.

Nhưng bờ môi chưa kịp chạm bờ môi, từ phía sau lưng 2 người có 1 tiếng

vang lên như con tàu xé tan màn sương mỏng:

- Chú Khải, chú Khải ơi, cô Thảo đau bụng đẻ. Chú về nhà gấp.
Hả? Dạ Thảo chuyển bụng đẻ? Trời ơi, sao nàng lại khéo chọn lúc thế

này? Trinh Trinh thầm kêu lên uất nghẹn, trời đất bỗng tối sầm, đất như sụp
dưới chân, nàng kêu lên 1 tiếng to rồi ngã ra sau bất tỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.