CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 207

hỏi tiếp:

- Theo Thảo thì con gái có nên ghen không?

Trinh Trinh gật đầu nhẹ:
- Theo em thì có. Người con gái nào cũng phải ghen cả. Vìcó ghen mới có

yêu. Càng yêu nhiều càng ghen mảnh liệt.

- Thảo có ghen không?

- Em thì … – Trinh Trinh ấp úng:- Em ghen còn nhiều hơn mọi người nữa

đó.

Khải đưa điếu thuốc lên môi:
- Với tôi à? Tôi không tin vì tôi chưa thấy 1 lần nào Trinh Trinh tỏ tha”i

độ hờn dỗi với tôi.

Trinh Trinh cúi thấp đầu, nói bùi ngùi:
- Mặc dù nói ra điều này em rất hẹn với anh, nhưng quả thật là em ghen.

Sao mà không ghen được khi thấ`y chồng mình mặn nồng ân ái với người ta
bỏ mình phòng không cô lẽ? Có lúc em ngỡ mình không sống nổi, nhưng
tình yêu đã giúp em ráng sống. Em hy vọng chờ, sẽ có 1 ngày anh hiểu được
lòng em. Còn đối với em, em ghen khác mọi người. Em không xỉ Vả mắng
chửi chồng. VÌ làm như thế em sẽ vô tình đẩy chồng mình về với người ta.
Em không đánh đập chửi bới người ta vì làm như vậy là em công nhận mình
thua kém hơn tình địch của mình. Em không tranh giành, cướp giật vì em
nghĩ tình yêu là sự tự nguyện của con tim. Phải đến với nhau bằng rung
động thật sự tâm hồn. Càng ghen, em càng cố gắng trau dồi đức hạnh, công
dung ngôn hạnh vẹn toàn lôi kéo chồng về bằng chính tình yêu chân thật và
cao qúi của mình.

Khải nhìn sững nàng như vừa khám phá ra 1 điều gì kỳ lạ. Hồi lâu chàng

thở dài như hối tiếc cho hành động sai lầm:

- Còn Dạ Thảo, Thảo có hiểu gì về tình địch của mình không?
Trinh Trinh chớp mắt dằn cơn xúc động:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.