CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 263

Còn Dạ Thảo, nàng nào có hay rằng mình đã phạm phải 1 sai lầm nghiêm

trọng. Hạnh phúc như chiếc bóng vuột khỏi tầm tay nàng 1 cách nhẹ nhàng
êm dịu không cảm giác. Ngất ngây bên người tình mới, Dạ Thảo ngủ vùi
đến tận sáng hôm sau như đứa bé vừa mới được tặng quà.

- thôi dậy đi cưng. Trời sáng rồi! – Thanh nhẹ lay người Thảo. Nàng mơ/

mắt bàng hoàng. Ánh nắng đã tràn vào gay gắt. Thanh ngồi trên gường,
quần áo chỉnh tề nhìn an`ng cười vui thích:

- Thảo, em đẹp lắm. Anh không ngờ em là 1 cô gái mảnh liệt như vậy.
Nghe chàng nhắc đến chuyện hồi đêm, Dạ Thảo thẹn thùng đỏ mặt, nàng

kéo cao chiếc chăn:

- Anh ra ngoài cho em thay đồ.

Thanh mỉm cười lắc đầu:
- Em giữ kẽ với anh làm gì?
Nói xong câu đó chàng giật tung chiếc chăn. Dạ Thảo ụp nhanh người

xuống gối.

- Kìa anh, anh làm gì vậy?
- Nằm yên đấy, anh chụp cho em 1 bô hình làm kỷ niệm.
Thanh đứng dậy mở ống kính, Dạ Thảo kêu lên:

- Đừng anh.
Nhưng muộn rồi, ánh chớp loé lên, chàng đã ghi được hình ảnh nàng lỏa

thể hoàn toàn. Dạ Thảo giận dữ:

- Tại sao anh làm như vậy chứ?

Thanh cười hì hì không đáp, đưa cao máy ảnh chụp luôn ba kiểu nữa.

Xong chàng thảy bộ đồ đến cho nàng.

- Mặc vào đi.
Dạ Thảo uất nghẹn người, nhưng cũng đành chống tay ngồi dậy mặc vội

áo quần trong lúc ống kính trên tay Thanh nháy liên tục mọi hướng. Mọi
chiều trên thân thể nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.