CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 64

Và chàng đến đây, đến đây để chờ đón 1 bóng hình, chàng cần gặp nàng,

chàng muốn tỏ bày tâm sự từ lâu ấp ủ trong tim. Dạ Thảo ơi! Em có hiểu
được lòng anh? Sau hơn 1 tuần rồi, con đường này vắng bóng em tôi?

Khải đưa điếu thuốc lên môi, hít 1 hơi thật sâu mà nghe tâm tư rã rời.

Chàng hối tiếc nhiều. Chàng trách mình vong phụ. Dạ Thảo, anh sẽ quỳ
dưới chân em đền bồi mọi đau khổ của lòng em.

Trên con đường trưa nắng, dáng Dạ Thảo bước nghiêng nghiêng. Chiếc

nón lá củ Che ngang khuôn mặt nhỏ. Tim Lê Khải đập nhanh rộn rã. Dạ
Thảo ơi, em có biết là anh chờ em từ lâu lắm rồi khô?

- Dạ Thảo
Chàng bước nhanh ra khỏi quán đứng chắn trước mặt nàmg.

- Anh!
Dạ Thảo hốt hoảng lùi lại 1 bước, đảo mắt nhìn quanh, nàng cất giọng run

run

- Xin anh tránh đường cho tôi đi chợ. Anh đã có vợ rồi sao còn chặn

đường chặn lối làm chi?

Lê Khải vụt nắm lấy tay nàng. Dạ Thảo cố vùng ra nhưng khô nổi, nàng

yếu ớt van xin:

- Anh Khải, buông em ra kẻo mọi người nhìn thấy bây giờ.
Khải lôi nàng về quán cất tiếng yêu thương:

- Thảo, anh xin em 1 phút, xin em vào quán cho anh nói 1 lời
Sợ Cảnh giằng co làm mọi người chú ý. Dạ Thảo đành bước theo chàng

nói nhỏ:

- Anh buông tay ra, đừng để mọi người dị Nghi.

Khải buông tay. Nhìn nàng cúi đầu, tay vân vê tà áo bước vào quán mà

lòng chàng lửng lơ không biết phải nói lời chi an ủi cho nàng. Người con gái
đáng thương bị anh phụ bạc.

- Em uống gì? – Khải kéo ghế hỏi dịu dàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.