CHỮ VẠN - Trang 85

khá sớm, đang ngồi đợi cô thì tình cờ nghe lỏm được một nhân viên nhà trọ
nói chuyện điện thoại.

“Dạ, đúng rồi ạ… Ấy không, tôi vẫn đang đợi mà, nhưng mợ chưa tới…

Vãng ạ. Vâng, tôi sẽ chuyển lời đến mợ… Không có gì… Cám ơn sự rộng
lượng của quý vị khi đón tiếp mợ thường xuyên ở bên đó…”

Nghe thấy có vẻ kỳ cục, tôi hỏi cô hầu phòng: “Ai gọi vậy, bên nhà

Tokumitsu à?”

“Vâng thưa cô.” Cô hầu gái cười khúc khích.
“Cô bảo gì mà ‘mợ…’? Ai là mợ của các cô vậy?”
Cô ta lại cười, trơ trẽn đáp: “Thưa cô, cô không biết sao? Chúng tôi đóng

giả đầy tớ của cô, mợ là cô chứ ai nữa!”

Tôi vặn hỏi thì cô ta đáp rằng được dặn đóng giả làm đầy tớ ở văn phòng

của chồng tôi ở Osaka.

Tôi thuật lại toàn bộ với Mitsuko và hỏi rõ thực hư.
Mitsuko tỉnh bơ đáp: “Đúng đó, em bảo ba mẹ là chồng chị có hai văn

phòng, một ở Imabashi, một ở đây, rồi chìa số điện thoại nhà trọ ra. Chị Hai
cũng nói vậy với ông xã ở nhà đi chứ? Chị cứ bảo đây là chi nhánh của
hiệu Tokumitsu hay cái gì thì tùy.”

Thế ra tôi đã lún quá sâu vào vũng lầy, giờ có muốn thoát ra cũng không

được nữa. Tóm lại Mitsuko đã lợi dụng tôi từ đầu đến cuối, lúc nào cô âu
yếm gọi tôi là Chị Hai thì thật ra lúc đó cô ta đang ngấm ngầm lừa gạt tôi.

…Vâng, tôi nhớ đã có lần Mitsuko bảo tôi rằng: “Chị Hai ơi, em thích

được ngưỡng mộ bởi những người cùng giới tính. Được bọn đàn ông coi là
xinh đẹp theo đuổi thì cũng thường thôi, nhưng hay ho ở chỗ em nhận ra
mình xinh đẹp đến mức mê hoặc được cả đàn bà kia. Chao ôi, sướng quá đi
mất!”

Chẳng còn nghi ngờ gì, tính tự cao của Mitsuko đã thúc đẩy cô giành lấy

tình yêu của tôi từ tay nhà tôi, tuy nhiên tôi khá chắc chắn rằng trái tim cô ít
nhiều có hướng về Watanuki. Biết vậy nhưng tôi không thể chịu nổi việc
rời xa cô một lần nữa, tôi vờ như tự tin với tình cảm Mitsuko dành cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.