CHÚA CÓ ĐÓ KHÔNG- LÀ CON, MARGARET - Trang 151

Tôi không nhúc nhích. “Anh biết không, Moose?” tôi hỏi.

“Giờ lại là cái gì vậy?”

“Em xin lỗi vì đã nghĩ anh là đồ dối trá.”

“Em biết không, Margaret?” Moose hỏi tôi.

“Không, là gì thế?”

“Em vẫn đang ngáng đường anh đó!”

Tôi nhảy tránh ra và Moose lại bật máy cắt cỏ. Tôi nghe thấy tiếng

anh hát bài ca ưa thích - về kênh đào Erie.

Tôi trở vào nhà. Tôi cần phải đi vệ sinh. Tôi đang nghĩ về Moose và

về việc tôi thích đứng gần anh nhường nào. Tôi thấy mừng vì anh không
phải là đồ dối trá và vui vì anh cắt cỏ cho nhà tôi. Rồi tôi nhìn xuống quần
lót của mình và không thể tin được. Có máu. Không phải nhiều - nhưng
cũng kha khá. Tôi hét ầm lên, “Mẹ... mẹ ơi... vào đây mau!”

Khi vào đến phòng tắm mẹ nói, “Gì vậy con? Có chuyện gì thế?”

“Con có rồi,” tôi bảo mẹ.

“Có gì?”

Tôi bắt đầu vừa cười vừa khóc. “Kinh nguyệt ấy mẹ. Con có rồi!” Tôi

sụt sịt mũi và phải với lấy khăn lau.

“Con có chắc không, Margaret?” mẹ hỏi lại.

“Đây... mẹ nhìn đây này,” tôi nói, và cho mẹ xem quần lót.

“Chúa ơi! Con thực sự đã có rồi. Con gái nhỏ của mẹ.” Rồi mắt mẹ

rưng rưng và mẹ cũng bắt đầu sụt sịt. “Đợi một lát - mẹ có đồ ở phòng bên.
Mẹ định xếp vào va li đi cắm trại cho con để phòng xa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.