CHÚA CÓ ĐÓ KHÔNG- LÀ CON, MARGARET - Trang 152

“Thật ạ?”

“Ừm. Chỉ để phòng xa thôi.” Mẹ rời khỏi nhà tắm.

Khi mẹ quay lại tôi hỏi, “Đó có phải loại của Cô gái Bí mật không ạ?”

“Không. Mẹ mua cho con loại Điệu Đà Tuổi Mới Lớn.”

“Tốt rồi,” tôi nói.

“Giờ con nhìn này Margaret - con làm như thế này này. Miếng băng

này đặt trong quần lót và...”

“Mẹ,” tôi nói. “Con đã tập làm ở trong phòng con hai tháng nay rồi!”

Lúc đó cả hai mẹ con cùng cười rồi mẹ nói, “Thế thì mẹ sẽ đợi con ở

phòng khác vậy.”

Tôi chốt cửa phòng tắm, sau đó bóc lớp giấy bên dưới miếng băng.

Tôi ấn dải dính vào quần, rồi lại mặc đồ vào và ngắm mình trong gương.
Liệu có ai biết bí mật của tôi không? Nó có lộ ra không? Moose chẳng hạn,
liệu anh có biết không một khi tôi quay trở ra nói chuyện với anh? Liệu bố
tôi có biết ngay khi bố về ăn cơm tối không? Tôi phải gọi điện cho Nancy,
Gretchen và Janie ngay lập tức. Tội nghiệp Janie! Nó sẽ là đứa cuối cùng
trong hội STTN có nguyệt san. Mà tôi từng chắc mẩm người đó là mình.
Như thế thì sao nhỉ! Giờ chắc chắn là tôi đang lớn. Giờ tôi gần như đã là
một phụ nữ rồi!

Chúa có đó không? Là con, Margaret. Con biết người đang ở đó.

Con biết Người không bao giờ vì cái gì mà bỏ lỡ điều này! Cảm ơn
Chúa. Cảm ơn Người lắm lắm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.