CHÚA CÓ ĐÓ KHÔNG- LÀ CON, MARGARET - Trang 48

6

Ngày hôm sau, thầy Benedict gọi tôi lên bàn thầy sau giờ học. “Này

Margaret,” thầy nói. “Thầy muốn nói chuyện với em một chút về bản giới
thiệu của em. Ví dụ như, sao em lại ghét các ngày lễ tôn giáo vậy?”

Tôi hối hận vô cùng vì đã viết như thế! Thật là ngu ngốc! Nếu đúng là

thầy đang kiểm tra xem bọn tôi có bình thường không thì chắc thầy nghĩ
rằng tôi không bình thường.

Tôi cười gượng gạo. “Ồ, em chỉ viết thế thôi ạ,” tôi trả lời. “Chứ em

không ghét thật đâu ạ.”

“Nhất định phải có lý do. Em nói cho thầy biết được không. Đấy là bí

mật của thầy trò ta.”

Tôi nhướng lông mày bên phải về phía thầy Benedict. Tôi rất giỏi làm

việc này. Nhướng một bên lông mày mà bên kia không hề động đậy. Tôi
hay làm thế những lúc chẳng biết nói gì. Thường thì mọi người chú ý ngay.
Có người còn hỏi sao tôi làm được thế. Họ quên biến chuyện đang nói mà
chỉ chú ý vào lông mày của tôi. Tôi không biết cụ thể mình làm thế như thế
nào. Tôi chỉ cần nghĩ đến lông mày, thế là nó tự động xếch lên. Tôi chỉ
nhướng được bên phải thôi, chứ bên trái thì chịu chết.

Thầy Benedict nhận ra ngay điều ấy, nhưng không hỏi tôi làm như thế

nào. Thầy chỉ nói, “Thầy tin chắc em có lý do vô cùng chính đáng khi ghét
các ngày lễ tôn giáo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.