CHÚA ĐẢO XA - Trang 124

- Nó bao gồm một đảo chính không lớn lắm, chừng hai mươi

cây số vuông và nhiều hòn đảo nhỏ khác. Nó không chỉ cho con người sinh
sống mà còn dành cho nhiều loài động vật quý híêm khác… Có đảo toàn là
chim cư trú ở đó.

Chúng tôi tới thị trấn lúc nào không biết, tôi bắt đầu nhìn thấy

đường phố Polcrag. Thật đáng tiếc tôi không còn được ngồi trên xe ngựa đi
bên Michael Hydrock nghe anh kể về noi này nữa. Nhưng dù sao tôi cũng
lượm lặt được chút tin tức quý báu về nơi ở của gia đình tôi, anh đã giúp đỡ
tôi rất nhiều mặc dù tôi đã xâm phạm vào lãnh địa của anh.

- Tôi phải có nhiệm vụ chỉ dẫn cho cô, khi cô dạo chơi ở trong

rừng của tôi đấy chứ.

- Tôi đã không phải với anh! Thật đáng tiếc, một ngày vui vẻ

sao ngắn ngủi đến vậy

- Không sao, đó chỉ là một chút tình cảm chân thành của người

thôn quê chúng tôi. Cô Ellen, hy vọng chúng ta còn gặp lại nhau.

- Tôi cũng hy vọng như vậy. Anh có thường ra đảo xa không?
- Khi có cơ hội tôi sẽ tới… Nhưng khi nào cô tới đất liền hãy

nhớ tới Lãnh địa Hydrock đấy.

- Tôi mong sao đó là một ngày thuận lợi để khỏi bị mắc kẹt.
-Tôi nghĩ, khả năng ngày mai cô sẽ vượt biển ra đảo được.

Thời tiết có nhiều rất khả quan.

Tôi đã mường tượng thấy sự thành công của chuyến ra đi ngày

mai.

Bây giờ chúng tôi thật sự đang đi trên đường phố, có vài người

đưa mắt tò mò ngạc nhiên nhìn chiếc xe ngựa chở một người lạ mặt đi bên
Michael Hydrock.

Chúng tôi dừng lại trước sân của nhà trọ… bà Pengelly xuất

hiện với bộ dạng kinh ngạc, nhìn chúng tôi.

Michel Hydrock nhìn bà mỉm cười, nói – Đúng vậy, bà

Penegelly. Cô Kellaway bị đau chân khi bị lạc ở trong rừng. Tôi đã đưa cô
ấy về đây.

Bà kêu lên: - Thật may mắn cho chúng tôi biết bao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.