CHÚA ĐẢO XA - Trang 189

cười ngặt ngẽo một lúc khá lâu. Tôi nghĩ tôi đã từng là bé Bi, nhưng chắc
chắn không ai khen tôi đáng yêu cả.”

Tôi đọc tiếp trang sau: “Tôi chỉ đọc lại bài tiểu luận của tôi khi cô Homer

trả lại nó cho tôi. Tôi đã bật cười khi đọc nó. Tôi đã lừa được cô giáo, đến
lúc này cô mới phát hiện ra. Cô nói: “Tôi không biết em viết những gì
nữa.” - Thật ra, đó toàn là những điều tôi tự nghĩ ra, những cái tôi nhìn thấy
và cả những điều tôi phịa ra không có trong thực tế. Tôi thật quá quắt
không làm đúng những gì cô muốn! Tôi đúng là một đứa trẻ nghịch ngợm,
mặc dù có lúc cũng tỏ ra ngoan ngoãn đôi chút... Người ta nói dì ghẻ “trong
miệng có cục nịnh bợ không bao giờ tan”. Bởi vậy cha tôi càng thêm ghét
tôi. Tôi mong muốn được gặp ông để phân trần, nhưng ông không muốn.
Mặc dù thi thoảng ông vẫn ghé thăm bé Bi và dì. Lẽ ra ông phải làm điều
đó với cả mẹ tôi... nhưng vì ghét tôi nên ông ghét luôn cả mẹ tôi. “Đúng là
một lý do tức cười, không sao hiểu nổi” - những người hầu đã bàn tán như
vậy đó... Mẹ tôi chết khi tôi bảy tuổi, vào ngày trước ngày sinh của tôi một
ngày. Nhưng có ai thèm nhớ ngày sinh của tôi đâu, ngoài một người lúc này
tôi mới biết, đó chính là mẹ của tôi. Mẹ tôi rất thương tôi, bà đã bí mật tặng
quà cho tôi đúng vào ngày sinh. Tôi đi hỏi tất cả mọi người, nhưng không
ai nhận, kể cả cô Homer, bà Nanny... Ngày sinh của tôi vẫn có quà đều đặn
của một người bí ẩn. Cho tới khi mẹ tôi chết, gói quà sinh nhật bí mật cũng
biến mất. Vậy là tôi có thể khẳng định, người bí ẩn ấy chính là mẹ của tôi.
Tôi thương mẹ quá, tôi chạy ra mộ mẹ khóc sướt mướt. Sau khi mẹ tôi chết,
tôi càng trở nên tồi tệ hơn. Tôi gây ra nhiều chuyện khủng khiếp, giống như
chuyện tôi ném thuốc nhuộm tóc của cô Homer xuống đất, khi mà cô đang
giấu không cho ai biết cô đã dùng nó.”

Chao ôi, cô bé “S.K” thật ngây thơ, tội nghiệp. Những gì tốt đẹp phía

trước đang chờ đợi cô? – Tôi thầm kêu lên. Tôi muốn biết về cô nhiều hơn,
nhưng trang giấy cuối cùng người ta thường bỏ trống cô cũng viết hết cả
rồi. Cô còn viết tràn cả ra bìa: “Tôi căm ghét số học”...

Tôi cầm mái chèo, Jago ngồi đối diện với tôi ở trong thuyền. Chúng tôi

chèo thuyền tới một hòn đảo, khu bảo tồn chim. Theo lời anh chỉ dẫn, đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.