CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 124

bằng cả tiếng Anh và tiếng Trung, nhưng ban nãy, anh ta còn nói cả tiếng
Urdu, lại còn là thứ ngôn ngữ cổ xưa đã gần như thất truyền nữa, nghĩ lại
thì hình như anh ta còn có thể nói được cả tiếng Pashtun và tiếng Balti nữa,
chỉ có điều không lưu loát bằng tiếng Urdu.

“Bố tôi là người Hoa, mẹ là người Pakistan. Có điều, rất lâu trước đây,

chúng tôi đã di cư sang Anh Quốc, tôi lớn lên ở London.” Một lát sau, Lâm
đột nhiên lên tiếng.

“Anh có anh trai hay chị gái?”

Lâm lại im lặng, một lúc sau mới đáp: “Có anh trai.”

“Anh ấy hiện đang ở đâu?”

Hơi thở của Lâm đột nhiên trở nên nặng nề, lại một lúc sau tôi mới nhận

được lời đáp: “Cambridge."

Nhắc đến Cambridge , tôi chỉ biết mỗi trường Đại học Cambridge thôi.

“Anh cũng học ở Đại học Cambridge chứ?”

“Ừ.”

“Đã tốt nghiệp chưa?”

“Vẫn còn một năm.”

Tôi đột nhiên cảm thấy buồn bã vô cùng, vẫn còn một năm mới tốt

nghiệp đại học, anh ta quả thực còn rất trẻ.

Lâm quay sang nhìn tôi rồi nhân lúc tôi không phòng bị, lại đè lên người

tôi. Tôi không hiểu tối nay anh ta bị làm sao, quyết định không thèm chống
cự nữa, mặc kệ anh ta. Lâm chăm chú nhìn tôi bằng đôi mắt to và sáng lấp
lánh, sau lưng anh ta là rừng hạnh nhân bạt ngàn, những cành cây khô chĩa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.