CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 151

Nhưng dù sao cũng chỉ ở Changga có một đêm, mà tôi còn có chiếc

khăn choàng siêu đại mà Sila tặng nữa cơ mà, quấn chiếc khăn này lên cổ
tôi, tôi sẽ trà trộn vào đám phụ nữa địa phương, biến giả thành thật rồi ung
dung theo Lâm đi vào Changga.

Quang cảnh phía trước thay đổi nhanh như chuyển cảnh trong phim,

chớp mắt, vùng núi Karakoram cằn cỗi và thảo nguyên hoang dã mênh
mông đều biến mất, tôi bắt đầu bước lên những con đường đúng nghĩa,
xung quanh bắt đầu xuất hiện cây cối, nhà cửa và các đoàn người. Tôi thấy
không chỉ có người Balti mặc Shalwar kameez, người Kyrgyzstan mặc
những chiếc áo dài trắng sang trọng và uy nghiêm, mà còn có những người
Wazir đi chân trần trong mùa đông lạnh giá, và cả những người Pashtun với
ánh nhìn lạnh thấu xương.

Tôi hơi hơi yên tâm, bất luận cách ăn mặc thế nào, nhìn thoáng qua có

thể thấy trên phố có khá nhiều phụ nữ mặc áo Burqa kín mít từ đầu đến
chân, trông như những chú chim cánh cụt lẽo đẽo đi theo những người đàn
ông, tuy nhiên cũng có không ít phụ nữ để lộ khuôn mặt trắng trẻo của
mình, chiếc khăn quàng chỉ quấn lỏng lẻo trên cổ. Mặc dù dưới con mắt của
phụ nữ hiện đại, họ mặc như thế vẫn rất kín đáo, nhưng ít ra cũng không
quấn mình thành một các xác ướp, có vài cô còn kẻ mắt màu đen sẫm, che
miệng cười thầm mỗi khi được cánh đàn ông ngắm nhìn.

Tôi chỉ cho Lâm mấy cô gái, anh ta chỉ liếc một cái rồi quay lại nhìn tôi,

quát: “Quấn khăn kín vào cho tôi nhờ!”

“Họ cũng đâu có quấn!” Tôi cãi.

Lâm trừng mẳ nhìn tôi với vẻ rất cổ quái, định nói nữa nhưng lại thôi

Lúc này, chúng tôi đã đi vào khu vực trung tâm của Changga, sự hỗn

loạn càng lúc càng rõ rệt hơn, chúng tôi đành phải xuống ngựa đi bộ, xuyên
qua một mê cung di động bao gồm những người phu khuân vác, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.