CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 181

đều không hề xuất hiện, chỉ có sự phẫn nộ hiện lên trong mắt cô ta. Sau đó,
cô ta đẩy người đàn ông bên cạnh ra, nhỏ giọng nói gì đó, khiến anh ta
thoáng quay lại nhìn rồi nhanh như chớp kéo tay Alice rẽ đám đông bỏ
chạy.

Tôi thực sự không tin vào mắt mình nữa, nhất định là bị hoa mắt rồi,

người đàn ông đó…sao lại là Muri được chứ?

Đột nhiên, đầu óc tôi trở nên tê dại. Nhất định là nhìn nhầm rồi, Muri

sao có thể ở cùng với Alice được? Anh ta cũng tới đây tìm Alice, thế thì tìm
thấy cô ta trước tôi cũng là điều hết sức bình thường, tại sao hai người vừa
nhìn thấy tôi đã bỏ chạy? Hơn nữa, chẳng phải Muru đã nói với Abbas là
đang đợi tôi ở Chitralsao? Đây là Changga, cách Chitral tận trăm núi nghìn
sông cơ mà!

Những thắc mắc chưa được giải đáp lần lượt hiện ra trong đầu tôi. Sau

khi tôi bị lạc đường, Muri không hề đi tìm tôi. Anh ta chắc chắn biết rằng
bất kì ai bị ket ở vùng núi Karakoram trong tiết trời lạnh giá này đều lành ít
dữ nhiều. Vả lại, rõ ràng anh ta nói với chúng tôi rằng Alice đang ở Chitral,
vậy sao không tự mình đi tìm mà còn phải dẫn tôi theo? Còn nữa, chết tiệt,
ban nãy nhất định là tôi đã nhìn nhầm rồi, sao anh ta và Alice lại nắm tay
nhau? Vì họ nắm tay nhau nên lúc đầu tôi mới không nhận ra.

Tất cả những chuyện này rốt cuộc là thế nào? Mà thôi, việc quan trọng

nhất bây giờ là bằng mọi giá, không được để bọn họ chạy mất!

Nghĩ thế, tôi lao ngay ra ngoài. Bóng dáng của Alice và Muri đã lẫn vào

đám đông từ lâu, tôi đưa mắt nhìn quanh, gọi: “Alice! Alice!” nhưng chẳng
thấy bóng dáng họ đâu cả. Ceda thấy tôi đột nhiên lao ra khỏi quán, cũng
chạy ra theo. Tôi dặn cô bé: “Em ở lại đây đợi anh Lâm, cứ bảo chị nhìn
thấy một người bạn, sẽ quay về ngay”! rồi dựa vào trực giác, đuổi theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.