CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 185

Người cưỡi ngựa nhanh nhẹn quấn vài vòng dây cương, buộc chặt tay

tôi rồi tăng tốc lao về phía trước. Trong lúc hoảng loạn, tôi gập tay lại thúc
mạnh về phía sau, nhưng chỉ chạm phải một thứ cứng như thép, đau khủng
khiếp! Thằng cha này mặc áo giáp sao?

Thấy tôi phản kháng, người đàn ông đó nói: “Ta khuyên em đừng cử

động lung tung, em đánh không lại ta đâu.” Nói rồi, anh ta khẽ bóp tay tôi,
chỉ nghe một tiếng “khục” tôi lập tức đau đến chảy nước mắt. Giọng nói
của người này rất trầm, tôi lại bị giữ chặt trước ngực anh ta nên có cảm giác
tiếng nói vang lên từ lồng ngựa anh ta. “Đừng cựa quậy lung tung nữa, biết
chưa? Ta không muốn làm em bị thương đâu, Ngải Mễ Lạp, cô dâu của ta.”

Nghe thấy đối phương gọi tên của mình, tôi bất chấp tất cả quay ra sau

nhìn, nhưng anh ta quá cao lớn, ngựa lại phi rất nhanh nên cố hết sức tôi
cũng chỉ nhìn thấy một bộ râu rậm rạp. Tôi lập tức nhớ đến Hassan, người
đàn ông có đôi mắt sắc như chim ưng và bộ râu rậm mà tôi đã gặp ở khu
chợ ngày hôm qua.

Chết tiệt, sợ cái gì thì cái đó lại tới!

Chớp mắt, con tuấn mã đã bỏ xa Alice và Muri, rẽ vào một con ngõ nhỏ,

sau đó lại rẽ thêm lần nữa, rồi lại một con ngõ khác. Trên đường, tôi nhìn
thấy hai thanh niên mặc trang phục giống Hassan, cưỡi ngựa từ hướng khác
đi tới. Vừa nhìn thấy tôi, một người đã hào hứng hét lên: “Cướp được rồi
hả? Tốt quá rồi!”

Tôi thầm chửi thề trong bụng. Nếu là tôi, một hôm đi trên phố, thấy một

anh chàng rất ưng ý, hôm sau liền phi ngựa tới bắt người ta về, chắc tôi
cũng sẽ rất vui sướng; nhưng vấn đề là tôi lại chính là cái người bị bắt đó và
giờ tôi chẳng vui vẻ chút nào.

Người thanh niên còn lại chỉ tỏ vẻ lạnh lùng, không nói gì cả. Cậu ta

thúc ngựa chạy tới, hơi nghiêng người, nói: “Đại nhân Hassan, bạn của cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.