CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 271

Còn lần khác, khi ở một thôn nhỏ đổ nát, sắp đi ngủ, Lâm đột nhiên hỏi

tôi: “Mễ Lạp, em muốn có một tương lai như thế nào?”

Tôi đang cởi than trong lò sưởi, nghe thấy vậy bèn ngẩng lên đáp: “Lấy

chồng sinh con, an hưởng tuổi trời. Giống như tất cả mọi người.”

“Vậy em có tình nguyện đi theo một người đàn ông, nếu người đó có

cuộc sống nhiều sóng gió và tạm thời không thể hứa hôn với em?”

“Hứa hôn, anh muốn nói là người đó đã có vợ?”

“Vợ hoặc vợ sắp cưới.”

Tôi quả quyết nói: “Sao có thể như vậy được?” Rồi tôi nhớ tới Alice, cô

ta và Ngô Chung đã ở bên nhau khá nhiều năm rồi, nếu người đàn ông đó
thực lòng yêu cô ta thì liệu có để cô ta phải mang tiếng xấu đó không? Nếu
phải li hôn thì hãy sớm li hôn đi, cái gì mà có “nỗi khổ tâm” chứ, chẳng qua
chỉ là những cái cớ nực cười mà thôi.

Khó khăn lắm Lâm mới nói tiếp: “Nếu người đàn ông đó sẽ giải quyết

tất cả mọi vấn đề thì sao, nếu anh ta thực sự có nỗi khổ tâm, cần có thời
gian thì sao?”

Tôi mỉm cười. “Người đàn ông có vợ nào cũng nói câu này với người

tình của anh ta. Nếu anh ta thực sự yêu cô ấy thì nên để bản thân được tự do
trước đã, sau đó hãy đường đường chính chính theo đuổi cô ấy.”

Dưới ánh lửa, Lâm nhìn tôi rất lâu, sau đó không nói lời nào, đứng dậy,

đi thẳng ra ngoài. Đêm hôm đó, tôi không biết anh đã đi đâu, mãi đến gần
sáng mới về, người dính đầy sương tuyết, vừa ngả lưng xuống giường là
ngủ luôn, toàn thân nóng như hòn than. Vì trận sốt cao này mà chúng tôi
một lần nữa phải kéo dài hành trình, mấy ngày sau mới tới được ngoại ô
Changga, đúng vào Lễ Thánh Nguyệt. Rất nhiều người đổ xô về thị trấn để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.