CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 502

đêm, tôi thấy Darla chắp tay sau lưng, bước vào buồng tối.

Tôi dựa vào tường, nhìn chằm chằm vào anh ta. Anh ta giơ một ngón tay

lên, đọc từng chữ trong tên của tôi: “Ngải – Mễ - Lạp? Có phải đọc như vậy
không? Ngải – Mễ - Lạp?” Đã rất lâu rồi, tôi không nghe thấy cái tên tiếng
Trung của mình, vậy mà hôm nay, nó lại được nhắc đi nhắc lại nhiều lần, lại
còn từ miệng một kẻ mà tôi hoàn toàn không ngờ tới, tôi hơi sửng sốt, cũng
may anh ta không bắt tôi sửa lại cách phát âm cho mình.

“Tôi nghĩ tôi đã đọc đúng. Bởi vì tù nhân trong cả nhà tù này và có rất

nhiều cai ngục đang tập đọc tên của cô. Ngải – Mễ - Lạp.”

Một hồi chuông báo động vang lên trong đầu tôi.

“Cô đã làm tôi khó xử rồi đấy, Ngải tiểu thư. Lẽ ra hôm nay sẽ có mười

một tù nhân được trả tự do, nhưng vì cô, tôi đành phải huỷ bỏ lệnh phóng
thích, tuy nhiên, ngày mai lại có bảy người nữa lẽ ra được phóng thích, và
ngày kia cũng có…”Nói đến đây, anh ta thở dài với vẻ khổ não. “Cô bảo tôi
nên làm thế nào bây giờ?”

Dừng lại giây lát, Darla nói tiếp: “Hay là cô chết quách đi, như vậy đối

với mọi người đều tốt.”

Tôi sững sờ không thốt nên lời. Ở trong nhà tù, giám ngục trưởng chính

là Diêm Vương sống, anh ta muốn tôi chết vào canh ba thì tôi không thể
sống đến canh tư. Nhưng nếu muốn tôi chết thì cứ giết ngay tại chỗ là được,
việc gì phải đích thân đến báo cho tôi? Quả nhiên, sau khi ngắm nghía kĩ vẻ
mặt của tôi, anh ta vỗ tay, cười nói: “Ồ, quả nhiên không thể làm cô sợ!”

Tôi không hiểu đầu cua tại nheo thế nào. Nói như vậy những lời vừa rồi

chỉ là doạ nạt? Anh ta lại nghiên đầu nhìn tôi một cách hào hứng, điệu bộ
này là muốn tôi đặt câu hỏi sao? Được thôi, tôi sẽ hỏi thắng.

“Đại nhân, tại sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.