CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 507

tôi đáp lời, anh ta đã quay người định đi.

Cái loại cháo loãng đó hoàn toàn không thể gọi là “cơm”, nhiều nhất

cũng chỉ có thể gọi là nguồn năng lượng duy trì sự sống, nhưng dù sao thì
đây cũng là một tín hiệu tốt, chứng tỏ thiện ý của đối phương, mặc dù thiện
ý đó rất kì lạ. Tôi nghĩ mình không nên chọc giận anh ta, liền nói khẽ: “Đại
nhân, cảm ơn ngàu đã cho tôi đồ ăn, ngoài ra, có thể bảo ôn giáo sư giảm
bớt liều lượng thuốc giảm đau không? Tim tôi đập hơi nhanh.”

Darla quay phắt lại, hỏi: “Cô nói sao cơ?”

“Thuốc giảm đau, loại thuốc mà hằng ngày, ông cực giáo sư trường y

tiêm cho tôi đó.” Tôi không chăc loại thuốc đó là nguyên nhân khiến tim tôi
đập nhanh và tinh thần nhưng phấn hay không nhưng một khi cơ thể có
phản ứng dữ dội như vậy, tốt nhất nên ngừng thuốc.

Darla chằm chằm nhìn tôi, hỏi: “Cô nói ngày nào cũng tiêm sao?”

Tôi gật đầu. Biểu cảm của anh ta từ nghi hoặc đến chuyển thành cương

quyết và tàn nhẫn. Anh ta không nói không rằng, bỏ đi một bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.