CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 526

Tôi vừa thở phào nhẹ nhõm thì lại nghe thấy anh ta nói: “Nhưng bên

cạnh em vẫn phải có người chăm sóc, Wata nhé? Ta sẽ cử cậu ta làm cận vệ
của em.” Lần này thì không chờ ý kiến của tôi, anh ta đã quay người rời đi.

Sau vài chục giây xử lí thông tin, tôi lao tới cửa sổ, gào toáng lên: “Đại

nhân!”

Lúc này, Hassan đã đi ra tới cổng, nghe thấy tôi gọi, anh ta miễn cưỡng

dừng bước, ngẩng đầu lên. Đám hộ vệ xung quanh tưởng tôi xảy ra chuyện,
nhất loạt cảnh giác giơ súng lên.

“Wata làm cận vệ của tôi thì sẽ nghe lời tôi hay nghe lời anh?”

“Đương nhiên là nghe lời em rồi.”

“Vậy nếy tôi và anh đánh nhau thì sao?”

Hassan kinh ngạc: “Em và ta đánh nhau? Tại sao em phải đánh nhau với

ta?”

Vai của đám hộ vệ bắt đầu rung lên.

“Ý của tôi là ngộ nhỡ ngày nào đó, tôi và anh bất đồng ý kiến, Wata sẽ

nghe theo ai?”

“Nghe theo em.”

“Cũng tắc là anh ta sống là người của tôi, chết là ma của tôi?”

Đám hộ vệ của Hassan vẫn giữ thái độ trang nghiêm, mặt lạnh như tiền,

nhưng cả người thì rung lên dữ dội, còn có mấy người phải bám tay vào cửa
xe để kiềm chế. Tôi nghĩ nếu không phải hằng ngày được huấn luyện
nghiêm khắc thì chắc bây giờ họ đã bò ra đất mà cười rũ rượi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.