CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 538

Tôi nhìn thằng vào mắt anh ta, giây lát sau mới nói: “Hassan, tôi hiểu tất

cả những điều anh nói, nhưng sợ rằng tôi sẽ làm anh thất vọng. Anh không
thể hiểu được tôi đâu.”

Bị hãm hại, bị phản bội, mất đi người mình yêu thương…Đúng là những

gì tôi gặp phải, anh ta cũng từng trải qua, nhưng có một điểm mãi mãi
không giống, vì đây là đất nước của anh ta, bộ tộc của anh ta, nói khó nghe
thì đây chính là số phận của ta, là thứ anh phải chấp nhận từ khi chào đời.
Nhưng tôi thì khác, tôi đã bị lôi kép vào cuộc chiến này, lẽ ra tôi có thể sống
một cuộc sống khác. Sự thù hận của tôi, anh ta vĩnh viễn không thể hiểu.

Tuy nhiên, Hassan chưa chịu buông tha cho tôi, vẫn kiên định nói: “Ta

hiểu! Hãy tin ta, Mễ Lạp, tất cả cảm nhận của em, ta đều hiểu. Bất luận bị
giày vò thế này, chí ít hiện giờ em vẫn còn sống.”

Tôi chán nản im lặng.Phải, tôi vẫn còn sống, nhưng chỉ là thoi thóp hơi

tàn.

“Ta không bảo em phải quên đi hay tha thứ, ta chỉ hi vọng sự thù hận sẽ

không nuốt chửng em của trước đây.” Dứt lời, anh ta quay sang, chạm nhẹ
vào đôi mắt tôi, nói tiếo: “Em có biết trong mắt em hiện giờ có một cái hố
đen sắp sửa nuốt chửng em không?”

Tôi khẽ ngoảnh mặt đi, đáp: “Đại nhân, thù hận không thể nuốt chửng

được tôi, nhưng tình yêu thì có thể.” Tôi nhếch miệng cười khẩu, nếu không
vì yêu anh thì tôi đã không rơi vào cảnh ngộ ngày hôm nay, và nếu không
phải vì hận anh, tôi sợ rằng mình đã tan xương nát thịt từ lâu rồi.

Hassan có phần kinh ngạc trước lời tôi nói, ra lệnh: “Nhìn ra mà nói.”

Tôi y lời ngẩng đầu nhìn anh ta: “Có hi vọng dù sao cũng tốt. Giống như

cầu nguyện Thánh Allah, cầu xin Thượng Đế hay Đức Phật, đều chẳng có
hại gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.